Thư phòng nhà cậu rất cũ, rộng khoảng năm sáu mét vuông, có một cửa sổ nhỏ, trong phòng bị phủ một lớp bụi mỏng, máy tính cũng là kiểu rất cũ, là một cái “đầu to” thật dày, lúc khởi động lại máy chủ là lại vang lên tiếng ong ong.
Hà Tây kiên nhẫn ngồi trước máy tính đợi hơn mười phút.
Trong mười phút này màn hình máy tính vẫn hiển thị màu xanh, sau khi Hà Tây gõ bàn phím và bấm con chuột mấy lần vẫn không có kết quả thì đành từ bỏ.
Được rồi, ngày mai về trường sẽ đi hỏi mấy bạn học một chút.
Hà Tây thở dài một tiếng, trực tiếp tắt máy tính, quay đầu về phòng bếp dọn dẹp bát đũa, sau đó đứng trong bếp sững sờ một lát mới chầm chậm đi đến sô pha phòng khách.
Đã khá lâu rồi cậu chưa trở về căn nhà nhỏ tồi tàn này. Lúc trước, sau khi cậu thi đại học thì căn nhà này đã được bán để trang trải học phí, cũng coi như đã năm năm rồi cậu mới quay lại.
Cả ngày nay cậu bận bịu không thể phân thân, vẫn luôn vây quanh Thẩm Túc Bắc, chờ đến lúc bốn bề vắng lặng, khi cậu một mình đứng trong phòng khách cũ kỹ quen thuộc này thì những hồi ức ngày xưa lập tức bao trùm lấy cậu. Cậu ngâm trong dòng sông ký ức, qua một lúc lâu mới tỉnh lại, sau đó đầu nặng chân nhẹ quay về phòng của mình.
Phòng ngủ của cậu rất sạch sẽ, không lớn lắm, có một giường, một bàn học, một tủ quần áo. Chiếc giường cũng chỉ rộng 1m5 dài 1m8, rất mềm mại, khi cậu nằm lên sẽ ngửi được mùi bột giặt, là thương hiệu cậu hay dùng.
Trong bầu không khí khiến người ta an tâm này, Hà Tây dần dần chìm vào giấc ngủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play