“Chú ơi, ở đây, chú ơi…”
Ở cửa phòng khách, Lâm Hạnh khóc lóc dẫn theo vài ông chú lao vào. Những ông chú này có lẽ là cư dân sống gần đó. Thấy Thẩm Túc Bắc và ba Châu đang đánh nhau, họ lập tức xông vào giúp đỡ, tách hai người ra. Một số người trong nhóm đã gọi điện báo cảnh sát.
Ba Châu vẫn tiếp tục chống cự kịch liệt. Khi thấy có người đến hỗ trợ, ông biết mình không còn cơ hội nên bỏ không đánh nữa, quay đầu chạy ra ngoài. Một nhóm người đuổi theo ông ta, để lại Thẩm Túc Bắc và Hà Tây ở ban công.
Như vừa trải qua một trận tai ương sinh tử, Hà Tây nằm trên đất, toàn bộ sức lực cuối cùng đã bị tiêu hao. Máu từ trán cậu chảy xuống, nhỏ lên mí mắt, đầu óc cậu mơ màng, mắt thì liên tục tối đi rồi đỏ lên. Trong tình trạng mờ mịt giữa đen và đỏ, Hà Tây cảm giác có người ôm chặt cậu, giữ cậu trong vòng tay.
Vầng trán nóng hổi dính vào mặt Hà Tây, cậu cảm nhận được máu của Thẩm Túc Bắc chảy lên mặt mình. Có đôi môi mềm mại áp vào bên tai cậu, cậu nghe thấy giọng Thẩm Túc Bắc, gọi liên tục từng tiếng: “Hà Tây, mở mắt ra nhìn tôi, Hà Tây!”
Hà Tây khó nhọc mở mắt ra.
Thẩm Túc Bắc nhẹ nhàng lau đi những giọt máu trên mí mắt của Hà Tây. Tầm nhìn của cậu dần trở nên rõ ràng hơn, tầm mắt phản chiếu khuôn mặt đầy máu của Thẩm Túc Bắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT