Chỉ có điều... Nghĩ đến suy nghĩ của Thẩm Túc Bắc với mình, Hà Tây cảm thấy vô cùng khó xử. Điều này giống như đi trên dây thép, chỉ cần một sơ suất nhỏ là có thể gặp nguy hiểm.
“Ê, Hà Tây.” Bạn học nữ ở bàn trên lại một lần nữa tiến lại gần, cắt đứt dòng suy nghĩ của Hà Tây, thúc giục: “Điện thoại của tôi.”
“À, xin lỗi.” Hà Tây vội vàng trả lại điện thoại cho người ta, lúc đưa trả cho bạn học nữa, cậu ngại ngùng hỏi: “À, cậu, cậu có biết ai đã đăng những bài viết trên diễn đàn không?”
Bạn học nữ khựng lại một chút khi nhận điện thoại: “Sao vậy?”
“Chỉ là phát hiện một số bài viết về tớ, nhìn có vẻ không được thoải mái.” Hà Tây biết bạn học nữ chắc chắn đã xem qua các bài viết, nên không giấu giếm, chỉ hỏi: “Cậu có biết là ai không? Tớ muốn liên lạc với cậu ta để yêu cầu xóa bài.”
Thực ra, Hà Tây có thể liên hệ với quản trị viên để xóa bài, nhưng cậu lo rằng nếu làm vậy, người đó có thể vẫn tiếp tục đăng bài. Vì thế, cậu nghĩ rằng liên hệ trực tiếp với người đăng bài sẽ hiệu quả hơn.
Hơn nữa, theo lời Thẩm Túc Bắc, những người trên diễn đàn đều quen biết nhau và các ID đều nhận ra nhau, nên người đăng bài đó cũng có thể là một trong những bạn học của họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play