Các bạn học bên cạnh “hú” lên ầm ĩ, miệng nói “Nào dám”, nhưng tay vẫn kéo Hà Tây. Thẩm Túc Bắc cố gắng chen vào, nhưng họ chạy vòng quanh Hà Tây với Thẩm Túc Bắc. Trong chốc lát, các học sinh xung quanh cổng trường đều cười đùa ầm ĩ.
Hà Tây cũng cười theo. Trước đây khi đi học, cậu chưa bao giờ tham gia trò đùa như này, giờ đột nhiên cảm thấy rất thú vị. Những học sinh này có vẻ thấy cậu dễ tính, nên đến gần nửa đùa nửa thật hỏi: “Hà Tây, anh Thẩm của chúng ta tính tình xấu như vậy,  làm sao cậu có thể chịu đựng được?”
Hà Tây thật sự không cảm thấy tính cách của Thẩm Túc Bắc xấu, cậu chỉ thấy Thẩm Túc Bắc rất đáng yêu. Nhưng chưa kịp trả lời, thì một nữ sinh từ tòa nhà âm nhạc phía sau lớp học vừa khóc vừa chạy ra.
Lúc đó sắp hết giờ tự học buổi sáng, nữ sinh khóc như mưa, từ giảng đường lao ra, từ xa chạy về phía Thẩm Túc Bắc, hô lớn: “Thẩm Túc Bắc, Châu Cường đánh Lâm Hạnh, Châu Cường đánh Lâm Hạnh!”
Lâm Hạnh? Đây là ai vậy?
Bây giờ Hà Tây nghe thấy tên của các cô gái đều cảm thấy sợ, nó sẽ làm cậu nghĩ tới Đinh Hương, đặc biệt là những cô gái có liên quan đến Thẩm Túc Bắc. 
Hà Tây cảm thấy cái tên này có vẻ quen quen, nghĩ kỹ lại, có vẻ là một cô gái nhỏ lớp 4 khoa Văn, không có ấn tượng gì, trước đây đã gặp trong cuộc thi viết, nhưng chưa từng nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play