Sáng hôm đó, Hà Tây và Thẩm Túc Bắc đã gây ra một khung cảnh hỗn loạn.
Đi được nửa đường, họ đ.â.m vào quầy bán bánh bao của một ông chủ. Xe đạp bị hỏng, một bánh xe còn bay thẳng vào mặt ông chủ, khiến ông tức giận và mắng chửi dữ dội, yêu cầu họ phải bồi thường. Nhưng cả hai đều không đủ tiền, chỉ có thể quay về nhà lấy tiền. Đi đi lại lại, lúc đến trường đã muộn, buổi học đã bắt đầu được một nửa rồi.
Thầy giám thị trực bên ngoài cổng trường, đang quở trách những học sinh đi muộn, họ xếp thành hàng, có lẽ họ sẽ bị phê bình trước toàn trường.
“Làm sao đây?” Cách cổng trường không xa, Hà Tây lo lắng đến mức lòng bàn tay mướt mồ hôi.
Cả hai đời cậu đều sống theo khuôn phép, chưa bao giờ đi học muộn. Dù cậu đã hai mươi ba tuổi, nhưng khi gặp phải tình huống này, cậu vẫn cảm thấy lúng túng.
“Còn có thể làm gì nữa?” Thẩm Túc Bắc không hề lo lắng, kéo Hà Tây vòng qua cổng trường, ra phía sau tòa nhà lớp học, chỉ vào bức tường và nói: “Leo qua đi.”
Nói xong, Thẩm Túc Bắc làm trước, trực tiếp nhảy lên bức tường cao hơn hai mét, ngồi xổm trên bờ tường nhìn xuống, hỏi Hà Tây: “Cậu có làm được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT