“Đương nhiên rồi.” Hà Tây đặt gối xuống và nói: “Phòng của ba mẹ tớ đã lâu không có ai ở, nên toàn bụi. Tối nay cậu cứ ngủ chung với tớ một đêm đi.”
Thật ra việc dọn dẹp phòng ngủ cũng khá đơn giản, nhưng Hà Tây có một chút tư tâm. Cậu muốn ngủ cùng Thẩm Túc Bắc để có thể trò chuyện và gắn bó hơn—ngủ cùng nhau vào ban đêm là cách tốt nhất để hai đứa con trai kéo gần khoảng cách. Giống như trước đây khi cậu và các bạn cùng phòng tâm sự suốt đêm, sau đó cả hai đã kết nghĩa anh em.
Tuy nhiên, khi Hà Tây đã chuẩn bị xong giường, quay lại thì thấy Thẩm Túc Bắc vẫn giữ nguyên tư thế đứng ở cửa. Hà Tây quay đầu, lại thấy Thẩm Túc Bắc đột nhiên cúi đầu, tránh ánh mắt của cậu, nghiến răng một cái như thể quyết tâm. Anh không do dự đi thẳng tới phòng khách: “Tôi ngủ ở sô pha vậy.”
Bạn học nhỏ vẫn còn ngây thơ, đừng làm cậu ấy sợ.
Hà Tây đang trải chăn: “?”
Chỉ là ngủ một đêm thôi mà, sao lại giống như gái mới lớn vậy?
Thôi vậy, Hà Tây thở dài một tiếng rồi leo lên giường. Con đường làm người bên cạnh của cậu còn dài lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play