Tùng Tây

Chương 2


2 tháng


Chẩm Tây không phải con gái của nhà họ Chẩm, đến giờ thân thế của cô vẫn đang được điều tra và xác minh. 

Thực ra Chẩm Tây không đến mức suy sụp nhưng đối diện với sự đau buồn của bà nội và những ánh nhìn xót xa của mọi người xung quanh, cô có phần bất lực. Bà nội không để Chẩm Nghê Ninh gặp cô, ấn tượng duy nhất chỉ là lần gặp thoáng qua vào lần đầu tiên cô ấy tìm đến nhà họ Chẩm. Đó là một cô gái rất đẹp, gương mặt như một khuôn đúc ra với những đứa trẻ khác trong nhà. Cô ấy nhiều năm qua vẫn sống như là con gái duy nhất của nhà họ Lâm - một gia đình giàu có ở thành phố Tông Hoà, quan hệ với cha mẹ tốt đẹp vô cùng nên biến cố này khiến cô bé mới lớn vừa hoang mang vừa bất an. Nhưng nhà họ Chẩm không lý nào lại để con gái dòng chính lưu lạc bên ngoài nên nhanh chóng đón về, cho phép nhà họ Lâm trở thành bố mẹ nuôi trên danh nghĩa và bù đắp thỏa đáng. Tạm thời cô ấy vẫn đang làm quen với mọi thứ và dưới sự can thiệp của bà nội thì cả hai vẫn chưa có cơ hội gặp lại lần nào.

Kỳ thật Chẩm Tây không rõ cảm xúc của mình là gì. Lẽ ra cô phải vô cùng hoảng sợ vì từ nay địa vị cao quý của mình không còn nữa, thậm chí thân thế của cô đến giờ vẫn chưa minh bạch, trở thành một sự tồn tại khá xấu hổ. Tuy nhiên trước khi những điều này xảy ra thì bà nội và các thành viên khác trong gia đình đã đi trước một bước. Ví như lúc này, chị cả Chẩm Nghê Thấm vốn bận rộn tu nghiệp ở nước ngoài cũng phải vội vã trở về bầu bạn với cô. Quan hệ của ba chị em vô cùng tốt đẹp, tuy bà nội thiên vị nhưng bà thừa khôn khéo để không biến sự yêu thương của mình trở thành tai họa ngầm trong quan hệ giữa các cháu. Người đàn bà thép nhiều năm đứng ở vị trí độc tôn trong nhà họ Chẩm đã cư xử vô cùng thỏa đáng, bà đã đặt cho Lâm An Ninh cái tên Chẩm Nghê Ninh theo truyền thống gia tộc để biểu thị thái độ trân trọng với sự trở về của cháu gái nhưng đồng thời cũng ngay lập tức gọi cô cả và cháu gái cả - những người có quan hệ thân thuộc với Chẩm Tây đến để cô không bị tủi thân, cả ba về biệt viện riêng của bà - nơi vô cùng riêng tư, bình thường chỉ có Chẩm Tây ở và nghiêm cấm không cho ai quấy rầy. Chẩm Nghê Thấm lại lớn hơn cô và em trai nhiều nên rất chín chắn, tuy trước giờ chưa bao giờ phải nhún nhường ai nhưng với Chẩm Tây trong giai đoạn nhạy cảm này, chị vô cùng ân cần nhưng vẫn dịu dàng vừa đủ.

Nhà họ Chẩm thực sự được trời cao ưu ái, những đứa trẻ trong nhà họ Chẩm hoàn toàn là kiểu mẫu cho danh xưng con cháu thế gia, ai nấy đều là cao thủ trong đối nhân xử thế và có thừa tài năng, vốn đã thiên phú hơn người lại cộng thêm gia tộc hết lòng bồi dưỡng nên đều là rồng trong biển người. Trước giờ Chẩm Tây cũng là một hình mẫu tiêu biểu cho sự xuất chúng đó trong mắt các bậc cha chú có quan hệ thâm giao với nhà họ Chẩm. Địa vị của bà nội vẫn sừng sững nơi đó nên nào có ai dám bắt bẻ cô nửa lời hay bàn tàn không hay trước mặt cô nhưng thân là đương sự, Chẩm Tây vẫn không có cách nào làm ngơ mọi thứ. 

Điều duy nhất cô băn khoăn là thân thế thực sự của mình. Rốt cuộc nhiều năm như vậy cô vẫn sống như một cô công chúa cao quý, hưởng thụ những đãi ngộ ở đẳng cấp mà người ngoài khó lòng mường tượng nổi và gắn bó chặt chẽ với vinh nhục của nhà họ Chẩm. Ngay lúc này, 16 năm qua của cô mơ hồ như một giấc mộng, chẳng còn rõ hư thực.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play