Hàng mi dài của Ngọc Lăng Tiêu hơi rũ, khí chất cả người đột nhiên trở nên ôn hòa.
Y bình tĩnh tự nhiên chỉnh lại góc chăn lộn xộn của Tô Đào, “Ngủ đi, nếu có chuyện, để mai nói.”
Tô Đào mơ mơ màng màng gật đầu, lại giơ tay ôm eo Ngọc Lăng Tiêu.
Nhớ kỹ không thể đẩy người rớt xuống giường, cậu liền ủn ủn Ngọc Lăng Tiêu ép vào trong tường.
Vốn đã nằm trên chiếc trường kỷ nhỏ hẹp, hai người dán lại càng gần, cơ hồ thân mật khăng khít kề sát cùng một chỗ.
“Sư tôn, người cũng ngủ thôi.”
Ngọc Lăng Tiêu càng nhíu chặt mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT