Tô Đào nhất thời mềm lòng, mãi đến khi xe chạy về hướng nhà của Cố Dục, cậu mới bừng tỉnh, cảm thấy có điểm nào đó sai sai.
Nhưng Cố Dục như là muốn bù đắp vào quãng thời gian mấy ngày nay không nói chuyện với cậu, nhắc đến một đống đề tài tám chuyện làm cậu rối loạn suy nghĩ.
“Đoạn đường phía này chắc là cậu còn chưa đi đến bao giờ nhỉ? Nhớ kỹ con đường này, sau này có việc gì cần tôi thì có thể tới đây tìm tôi.”
Tô Đào ra vẻ trấn tĩnh: “Ừm, được.”
Cậu đã đi qua rồi, đi đến nhớ rõ ràng từng lá cây ngọn cỏ luôn rồi! Lúc cậu theo dõi Cố Dục đã đi trên con đường này rất nhiều lần đó!
Lời này có thể nói ra không? Nói ra phỏng chừng liền bị bế lên phường ăn cơm tù luôn đi.
Tuy rằng bởi vì cậu lớn lên vừa đẹp lại ngoan, có thể sẽ có người cho cậu thêm chút đồ ăn ngon, nhưng là cậu vẫn chưa muốn nếm thử cơm tù đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT