Edit: Phong Nguyệt

Quý Việt biết Giang Hòa không phải là kiểu người dễ dàng không thích người khác, chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.

Về đến nhà, hắn không vội hỏi Giang Hòa chuyện gì đã xảy ra, nhìn thấy Giang Hòa được ba mẹ vây quanh hỏi han ân cần, Quý Việt cười cười, quay người lên lầu.

Trong tay hắn cầm điện thoại, màn hình sáng lên, là giao diện trò chuyện với "Anh trai đến", tin nhắn cuối cùng vẫn là tin nhắn Quý Việt gửi lúc ăn trưa.

【jy: Hóa ra cậu ấy không xấu hổ, chỉ là không thích tôi.】

Anh trai đến có vẻ rất bận, đến bây giờ vẫn chưa trả lời.

Quý Việt cắm sạc điện thoại, cầm quần áo đi vào phòng tắm.

Hơi nước nhanh chóng lan tỏa khắp căn phòng, trên kính cũng phủ đầy hơi nước trắng xóa.

Nước ấm làm ướt tóc, Quý Việt vuốt tóc ra sau, để lộ đôi lông mày sắc sảo, có lẽ chỉ trong môi trường yên tĩnh mới có thể thực sự tĩnh tâm suy nghĩ.

Quý Việt nhớ lại những gì đã xảy ra trong hôm nay.

Kế hoạch hai người sẽ ở bên nhau sau tỏ tình, chỉ là một ảo tưởng.

Bây giờ mối quan hệ của họ không trên không dưới, Omega đã nói không có hứng thú với hắn, Quý Việt đang suy nghĩ đến chuyện bỏ cuộc.

Không chỉ vì Omega không thích hắn.

Mà còn vì Quý Việt biết nếu hắn không từ bỏ thì sau này hắn sẽ dây dưa với hai nhân cách của Tưởng Vưu, không, có lẽ đối với họ, họ là hai người có ý thức độc lập.

Quý Việt cảm thấy mình là một chàng trai tốt.

Hắn không muốn trái ôm phải ấp.

Quý Việt tắt vòi nước, dòng nước xối xả dừng lại, những giọt nước theo tóc Quý Việt rơi xuống, lướt qua cổ, theo chiếc eo thon gọn rắn chắc cuối cùng rơi xuống đất.

Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại mới chợt nhận ra, đôi khi Tưởng Vưu thật sự rất khác.

Rõ ràng ban ngày là một người lạnh lùng, đến tối lại trở nên ngoan ngoãn và hay cười.

Quý Việt còn nhớ ngày mà mối quan hệ của hai người đột nhiên trở nên tốt đẹp là ngày Omega trốn học và đi chơi game với hắn.

Thử nghĩ xem, một học sinh giỏi sao có thể vô duyên vô cớ trốn học? Người chơi game với hắn hôm đó chắc chắn là nhân cách khác.

Omega rất gần gũi với hắn vào buổi tối, giao tiếp giữa họ cũng rất ăn ý, từ đó về sau, trong mắt hắn dần dần tràn đầy hình bóng của Omega.

Vậy người mình thích thực ra là Tưởng Kỳ?

Mắt Quý Việt mở ra, một lần nữa nhớ lại thiếu niên trên sân thượng.

Hắn cười khổ một tiếng, trong lòng cũng cảm thấy Tưởng Vưu rất đáng yêu, trái tim cũng đập nhanh vì cậu.

Trước khi làm rõ mình thích ai, Quý Việt quyết định không dây vào Tưởng Vưu và Tưởng Kỳ nữa.

Quý Việt hạ quyết tâm, mặc áo ngủ đi ra ngoài, liếc thấy điện thoại bị ném trên giường đang nhấp nháy.

Quý Việt đi tới mở điện thoại, trong khung trò chuyện hiển thị ba dấu chấm hỏi do "Anh trai đến" gửi tới.

Hắn ngồi trên giường do dự một hồi, vẫn quyết định tâm sự với "Anh trai đến", tất nhiên không nói hết mà chỉ nói nửa thật nửa giả.

【jy: Cậu ấy nói cậu ấy không thích tôi, tất cả chỉ là trò đùa.】

【jy: Và tôi vô tình phát hiện ra, cậu ấy có anh em sinh đôi, bây giờ tôi không biết mình thích ai nữa.】

Đầu bên kia, X nhìn đống quần áo sặc sỡ hất đầy giường, bộ sau rực rỡ hơn bộ trước, hắn ta đang chọn quần áo để mặc cho buổi hẹn hò ngày mai.

Ánh mắt thoáng lướt qua, thấy câu trả lời của Quý Việt, X nhướng mày.

【Anh trai đến: Anh bạn, được lắm, bản thân chưa hiểu rõ tình cảm của mình mà đi tỏ tình cái gì?】

【jy: Người nhìn thấy lúc đầu là người anh, tôi cứ tưởng mình không ưa đối phương, nhưng thực ra tôi vẫn luôn bị đối phương hấp dẫn.】

Đúng vậy, Quý Việt nghiêng đầu nằm xuống giường, bây giờ hắn mới hiểu được bản thân lúc đó.

Lúc đó chỉ vì bị Tưởng Vưu bơ, hắn bắt đầu như học sinh tiểu học, thích ai thì bắt nạt người đó, hòng thu hút sự chú ý của đối phương.

Nghĩ lại, lúc đó hắn đã có tình cảm với cậu.

【jy: Nhưng, trong quá trình tiếp xúc, người luôn ở bên tôi là người em, và tôi cũng thích người em.】

【Anh trai đến: Đồ tồi.】

X định nghĩa cho Quý Việt như thế, có ánh trăng sáng còn muốn nốt chu sa?

Ấn tượng của X về Quý Việt lập tức giảm xuống.

Quý Việt nhìn thấy câu trả lời của X thì nghẹn lời, hắn không thể phản bác.

Nhưng có thể trách hắn không?

Hắn khó khăn lắm mới "yêu từ cái nhìn đầu tiên" với một Omega, đối phương không để ý đến hắn thì thôi, đến khi hai người quan hệ tốt lên, hắn bị Omega trêu chọc đến choáng váng, sao có thể nghĩ ra trong một cơ thể lại có hai nhân cách?

Chưa kể, bây giờ hắn biết cả hai nhân cách đều không thích mình...

Quý Việt cảm thấy tủi thân.

Bên kia, X ném điện thoại sang một bên, chọn ra chiếc áo sơ mi màu tím yêu thích của mình và ngắm nghía trước gương, cuối cùng cởi áo trên người, thay áo sơ mi, thắt một chiếc cà vạt màu tím đậm, cuối cùng cũng hài lòng.

Ngâm nga hát một hồi, X nhìn thấy đồ tồi jy kia liên tục gửi tin nhắn cho mình.

【jy: Ừm, có lẽ tôi là một thằng tồi, không chỉ không nhận ra sự khác biệt giữa họ mà còn có tình cảm với cả hai...】

【jy: Tồi đến tận cùng, lại thích hai người có tính cách khác nhau.】

Mặc dù đối phương nói thảm thiết như vậy, X vẫn không hề động lòng, hắn ta bình tĩnh gõ chữ: 【Ừ, đúng vậy, chính vì cậu quá dùng dằng nên không ai trong số họ tỏ tình với cậu.】

【Nói thật nhé anh bạn, nếu không phải cậu là fan video của tôi, tôi đã chặn cậu rồi, thích hai Omega cùng lúc.】

【Đó là hai người, không phải hai nhân cách, cậu như không có não vậy.】

Quý Việt sững sờ:【Thích hai nhân cách cùng lúc thì được sao?】

X lười để ý đến hắn rồi, việc ngày mai hẹn hò với Beta mình thích hoàn toàn chiếm hết tâm trí hắn ta, đối với Alpha tồi này, hắn ta không có thời gian cũng không có tâm trạng để nói chuyện.

【Tất nhiên, hai nhân cách và hai người giống nhau à? Nói như cậu, ông chủ của tôi bị đa nhân cách có thể tán tỉnh một trai trẻ, yêu đương nồng thắm, cậu có thể tán tỉnh hai người, ôm ấp cả hai không?】

Quý Việt như thể nhìn thấy một cánh cửa mới mở ra trước mắt mình.

Tay Quý Việt gõ chữ hơi run run vì hồi hộp.

【Đa nhân cách không phải là hai ý thức sao? Vậy chẳng phải là hai người sao? Cậu trai trẻ ở bên người đa nhân cách không có cảm giác mình đang yêu đương với hai người sao?】

【Anh trai đến: Không có việc gì thì đi học hỏi kiến thức nhé. Đa nhân cách thực chất cũng là một người, chỉ là họ bị bệnh, thôi, đừng nói nữa, tôi bận rồi, cậu cũng đừng mơ làm đồ tồi nữa, hai anh em đó không thích cậu, đừng ảo tưởng nữa...】

Quý Việt tiếp tục không gõ chữ, mắt hắn dán chặt vào những dòng chữ "Anh trai đến" gửi.

Thật là nghe quân nói một buổi hơn đọc sách mười năm!

Quý Việt cảm thấy cả người mình như được thăng hoa.

Thì ra đa nhân cách không có nghĩa là mình yêu hai người, hắn vẫn là một chàng trai tốt!

Quý Việt lập tức phấn chấn tinh thần, hắn cảm thấy mình sống lại rồi.

Hắn cảm thấy mình vẫn có thể theo đuổi cậu.

Quý Việt nghĩ vậy, ánh mắt sáng lên.

Tay hắn rất tự giác mở Baidu, bắt đầu tìm kiếm thông tin về đa nhân cách.

Hắn thật ngốc, cũng không biết tại sao mình lại rối rắm vì vấn đề "nhàm chán" này nửa ngày, chắc chắn là bị Omega Tưởng Kỳ có sở thích quái gở kia chọc tức đến nỗi giảm trí thông minh!

Hắn nên nghĩ đến sớm hơn, người mình thích là đa nhân cách, vậy điều hắn nên làm không phải là rối rắm mình thích ai, không phải quan tâm đối phương có thích mình hay không mà là nên tìm hiểu đa nhân cách là gì trước.

Ánh sáng màn hình điện thoại ánh vào đôi mắt đen láy của Quý Việt, các thuật ngữ chuyên môn, ví dụ điển hình... ùn ùn kéo đến.

Quý Việt nghiêng đầu, nhíu mày suy tư.

Hắn đã đọc qua rất nhiều nội dung, nói chung, đa nhân cách là một chứng rối loạn tâm lý rất nghiêm trọng, thường là một hiện tượng tâm lý đặc biệt xuất hiện sau khi trải qua một sự kiện chấn thương.

Hai nhân cách tồn tại độc lập với nhau, dẫn đến hành vi ứng xử, các mối quan hệ xã hội khác nhau...

||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||

Chướng ngại tâm lý?

Chấn thương?

Quý Việt đột nhiên không muốn tiếp tục xem nữa, hắn không biết cậu thiếu gia nhỏ bé trong mắt mình đã trải qua những gì để xuất hiện một nhân cách khác.

Lúc này, Quý Việt thà rằng Tưởng Vưu là một cơ thể chứa hai linh hồn, thà rằng mình là một thằng khốn yêu hai người, còn hơn là thấy Tưởng Vưu vì một số chuyện không tốt mà sinh ra một bản thể khác.

Quý Việt cảm thấy tim mình đau nhói.

Bên dưới chủ đề còn có một số lời tự thuật của những người mắc chứng đa nhân cách, Quý Việt cau mày, lưỡng lự một lúc rồi click vào.

Đầu video là một cô gái Omega rất bình thường, khoảng mười sáu mười bảy tuổi, cô có mái tóc vàng óng, cười lên có hai lúm đồng tiền, trông rất đáng yêu.

Cô gái ôm con thỏ bông trong tay, xấu hổ giới thiệu bản thân và người bạn khác của mình trước ống kính.

Cô không phải đa nhân cách bẩm sinh mà là trong một chuyến đi dã ngoại cùng gia đình, một tên tội phạm trả thù xã hội dùng súng bắn vào những người trong công viên, bố mẹ, ông bà và chú của cô đều chết trong thảm họa bất ngờ này.

Bi kịch xảy ra quá đột ngột, bố mẹ cô ôm chặt lấy cô, bảo vệ cô rất tốt, nhưng máu nóng từ ngực họ chảy xuống má cô, để lại những vệt máu trên khuôn mặt trắng nõn của cô, mắt cô đầy máu đỏ.

Đau đớn và tuyệt vọng đều không thể diễn tả được tâm trạng của cô, không thể phát ra tiếng, chỉ có thể phát ra một số âm tiết vô nghĩa.

Cô gái ngất đi, được đưa đến bệnh viện rồi sau đó tham dự đám tang của người thân.

Từ đó về sau, cô quên đi thảm cảnh hôm ấy, đồng thời cũng có thêm một người bạn, người bạn đó luôn xuất hiện khi cô nhìn thấy màu đỏ...

Tiếp theo còn có một lời tự thuật của Alpha...

Sau khi xem liên tiếp bốn năm video, Quý Việt mới thở một hơi.

Tay hắn nắm chặt thành quyền, hốc mắt đỏ hoe, hắn không dám tưởng tượng một Omega yếu đuối như Tưởng Vưu đã trải qua những chuyện như vậy ra sao.

Cho dù là Tưởng Vưu đã trải qua chấn thương hay Tưởng Kỳ đang chịu đựng ký ức đau đớn...

Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, hắn muốn gặp Omega, ngay bây giờ, ngay lập tức!

Quý Việt đột ngột đứng dậy, hắn vội vàng thay quần áo, vội vàng chạy ra xuống cầu thang.

Trong phòng khách, Giang Hòa vẫn bị ba mẹ Quý kéo lại trò chuyện.

Quý Việt phớt lờ ánh mắt cầu cứu của Giang Hòa, trước cái nhìn nghi hoặc của bố mẹ, Quý Việt mang giày và mở cửa.

"Con ra ngoài một chút, lát nữa về."

Nói xong câu đó, Quý Việt bỏ đi không quay đầu lại.

Chỉ còn lại ba người trong phòng khách nhìn nhau.

Hết chương 62

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play