Edit: Phong Nguyệt

Sau một ngày mệt mỏi, Quý Việt vừa về phòng ngồi xuống thì đã nhận được lời hỏi thăm từ Lam Vân Kiệt.

"Anh, em nghe nói anh chưa về?" Lam Vân Kiệt oang oang.

"Ừ." Quý Việt ngáp một cái, "Mày nghe ai nói?"

Lam Vân Kiệt im lặng một lúc, cười hì hì, có chút ngại ngùng: "Em đến nhà anh ăn chực, thấy anh không có ở nhà."

Quý Việt đã quen với hành vi thỉnh thoảng lại làm trò này của Lam Vân Kiệt, không nói gì, hắn biết Alpha Lam Vân Kiệt này nhất định còn có chuyện khác.

Quả nhiên, Lam Vân Kiệt mặt dày như tường thành, tặc lưỡi một tiếng, gãi mặt nói: "Haizz, anh Quý, chúng ta là anh em tốt, ăn chực một bữa cơm thì có sao đâu? Ké tí điểm thì có sao đâu, nhở?"

Quý Việt hiểu ngay, cười khẩy một tiếng: "Ké điểm? Đừng có mơ, không chơi, cút."

Lam Vân Kiệt làm nũng mãi, cũng không làm cho Alpha Quý Việt có trái tim sắt đá này hồi tâm chuyển ý, chỉ đành thở dài: "Thôi được rồi, vậy em đành gọi người bạn mới quen trên mạng thôi."

Quý Việt "ừ" một tiếng, "Vậy thì tốt, đi lừa bạn trên mạng của mày đi, đừng có lừa người ta quá đáng, rồi lại bị người ta xóa."

"Không thể nào, Anh trai đến rất tốt, mặc dù tên hơi kỳ lạ."

"Ai?" Quý Việt khựng lại.

"Anh trai đến á." Lam Vân Kiệt chớp chớp mắt, "Anh Quý, anh quen à?"

Quý Việt không trả lời, trực tiếp đáp: "Kéo tao vào nhóm, rồi kéo cả hắn ta vào."

Thế chẳng phải là trùng hợp sao?

*********

Lần đầu tiên Tưởng Vưu lén người nhà qua đêm ở nhà một Alpha.

Cậu treo túi thơm mà Quý Việt tặng hôm nay lên đầu giường.

Túi thơm này là nền đỏ thêu bạc, cái mà Tưởng Vưu rất thích.

Nhìn hoa văn đáng yêu trên túi thơm, Tưởng Vưu cong khóe miệng, chóp mũi khẽ ngửi mùi thảo dược tỏa ra từ bên trong túi thơm.

Mang theo chút hương ngọt mát lạnh, dường như là vị dìu dịu của trái cây, lại giống như vị the mát của bạc hà.

Mùi hương này Tưởng Vưu quen thuộc không thể quen thuộc hơn.

Mùi hương của nhai bách.

Là mùi pheromone của cậu.

Tưởng Vưu rất ngạc nhiên khi ngửi thấy mùi hương này trong túi thơm giúp ngủ ngon, mặc dù vẫn có chút khác biệt với pheromone của cậu, nhưng sự khác biệt rất nhỏ, nhỏ đến mức có thể bỏ qua.

Tưởng Vưu lần đầu tiên biết mùi pheromone của mình có thể giúp ngủ ngon.

Cậu cởi giày, chân trần nằm trên giường, vì không mang theo đồ ngủ nên cậu chỉ cởi áo khoác ngoài, không cởi quần áo bên trong, chăn đắp hờ trên bụng.

Tưởng Vưu nhắm mắt chìm vào tiềm thức.

Tưởng Kỳ trong tiềm thức vẫn đang ngủ, Tưởng Vưu nghĩ đến túi thơm treo đầu giường, bất lực giật giật khóe miệng.

Đêm tháng Năm chưa nằng đã sáng, ngày tháng Mười chưa cười đã tối, lúc này mặt trời vẫn chưa hoàn toàn mọc, trên bầu trời vẫn còn thấy mờ mờ bóng trăng, gà trong sân bắt đầu gáy từ lúc tia nắng đầu tiên xuất hiện, kéo dài đến bây giờ.

Tưởng Vưu không vượt qua được rào cản trong lòng, nhất quyết không chịu tỉnh lại.

Tưởng Kỳ bị ép ra ngoài, bò dậy ngồi trên giường ngáp một cái, nghe Tưởng Vưu lải nhải trong đầu.

Thực ra cậu mệt đến mức vẫn chưa hồi phục lại.

Tưởng Kỳ cầm túi thơm treo trên đầu giường trong tay, ngón cái xoa xoa mặt túi thơm.

"Vậy ra, đây là do siêu đáng yêu tự tay làm?"

"Mùi này là mùi nhai bách?"

Ánh mắt Tưởng Kỳ phức tạp, hàng mi cong dài khẽ rũ xuống, che đi suy nghĩ dưới đáy mắt.

Rốt cuộc siêu đáng yêu thích mình đến mức nào?

Tưởng Kỳ không để ý đến chuyện túi thơm có mùi nhai bách.

Nhưng một Alpha cẩu thả như vậy lại vì một câu nói qua loa của cậu mà tự tay xay thảo dược, còn lặn lội đường xa về quê làm túi thơm cho cậu.

Tưởng Kỳ vốn luôn không muốn đối mặt với tình cảm này, trong phút chốc cảm thấy mình thật khốn nạn.

Có phải cậu nên nghiêm túc đối diện với tình cảm này không?

Tưởng Kỳ nhìn chằm chằm túi thơm, ánh mắt trống rỗng, suy nghĩ không biết trôi về đâu.

Một lúc sau, Tưởng Kỳ hoàn hồn, cậu mím môi, quyết định không chấp nhận tình cảm của siêu đáng yêu.

Dù sao cậu cũng có một đống rắc rối, bản thân lại là nhân cách phụ, không biết lúc nào sẽ...

Tưởng Kỳ treo lại túi thơm lên đầu giường, ngón tay thon dài trắng nõn lướt qua mũi chú chó, khẽ cười một tiếng, dường như đang nghĩ đến ai đó.

- - Bên kia

Quý Việt nghiêm mặt nhìn điện thoại.

Mặc dù bây giờ hắn đã biết cách kiểm tra xem Omega có thích mình hay không, nhưng không có ai có thể chỉ dẫn đàng hoàng.

Còn về việc tại sao không nói cho Lam Vân Kiệt và đám đàn em của hắn... Quý Việt vẫn rất quan tâm đến thể diện của Omega.

Dù sao đám đàn em của hắn không phải kẻ ngốc, chỉ cần hắn nói sơ qua là có thể đoán ra Omega là ai, như vậy không tốt cho danh tiếng của Tưởng Vưu.

Còn trên mạng thì khác, đối phương không biết hắn là ai, coi như có một tấm bình phong che chắn.

Chưa kể, người mà hắn hỏi ý kiến có vẻ như có kinh nghiệm yêu đương rất phong phú, rất thích hợp làm quân sư.

Đúng vậy, tối qua hắn đã chơi hai ba ván game với Lam Vân Kiệt, đã làm quen với "Anh trai đến" và có được WeChat của hắn ta.

Tối qua Quý Việt và hắn ta trò chuyện thêm vài câu, rất nhanh đã xác định được "Anh trai đến" này quả thực là "Anh trai đến" kia.

Hắn lập tức lấy thái độ học hỏi hỏi "Anh trai đến" một số điều.

Bây giờ, Quý Việt đang lướt lại lịch sử trò chuyện của mình và "Anh trai đến" tối qua, tổng kết lại những lời của Anh trai đến.

Bao gồm cách phán đoán Omega có thích mình hay không, cách từ chối Omega mình không thích, sau khi từ chối Omega mình không thích liệu có thể làm bạn với người đó không,...

Không hổ danh là chủ trang Web tình cảm, hắn ta đã trả lời những câu hỏi mà hắn bối rối từ lâu một cách đơn giản dễ hiểu.

Cách phán đoán Omega có thích mình hay không cũng gần giống với nội dung video mà Quý Việt xem, nhưng "Anh trai đến" còn thân thiện cung cấp thêm nhiều mẹo nhỏ.

Ví dụ, vô tình chạm vào Omega, xem phản ứng của Omega.

Ví dụ nữa, thể hiện sự buồn bã, thất vọng trước mặt Omega, xem omega có biểu hiện gì.

Quý Việt trầm ngâm suy nghĩ.

"Anh trai đến" có vẻ là một Alpha có tam quan rất đúng đắn, hắn ta rất thẳng thắn nói với Quý Việt rằng: "Không thích thì phải từ chối ngay, tuyệt đối không được để lại cho Omega một chút ảo tưởng nào."

"Rõ ràng không thích, lại cứ kéo dài như vậy, không chỉ Alpha khổ sở, Omega cũng sẽ bị tổn thương rất lớn."

Quý Việt gật đầu, cảm thấy rất có lý.

"Đương nhiên không thể làm bạn rồi." Anh trai đến nói như vậy.

Ngón tay Quý Việt đang lướt màn hình khựng lại.

Không thể làm bạn sao?

Từ xa lạ, chướng mắt, trở thành bạn bè cùng ăn cơm, cùng chơi đùa, chỉ vì thứ tình cảm chết tiệt này mà lại không thể làm bạn nữa sao?

Quý Việt thoát khỏi giao diện trò chuyện với "Anh trai đến".

Hắn vô thức không muốn tưởng tượng cảnh trở thành người lạ với Tưởng Vưu.

Quý Việt đứng dậy vươn vai.

Hắn vẫn nên xem Tưởng Vưu có thích mình không đã, còn chuyện sau này để sau này rồi tính!

Hết chương 51

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play