Dẫn Lý Huyên về nhà.
Đối với Tô Hạnh Xuyên bảy năm trước, đây là niềm mơ ước đơn giản nhưng lại vô cùng xa vời.
Lúc đó anh là sinh viên bình thường nên chỉ có thể dẫn Lý Huyên đến khách sạn, nhưng không phải lần nào cũng thuê khách sạn sang trọng, thỉnh thoảng đến một khách sạn bình dân, Tô Hạnh Xuyên lại cảm thấy bạc đãi Lý Huyên, sau đó anh luôn muốn có một ngôi nhà của riêng mình.
Nhà anh dựa lưng hướng Bắc và quay mặt về hướng Nam, đón nắng tốt, chăn mền bằng cotton 100%, gối lông ngỗng êm ái, như vậy nhóc đỏng đảnh mới ngủ thoải mái được.
Tiếc là hai mươi sáu tuổi Tô Hạnh Xuyên mới đạt được mục tiêu này.
Thật ra tiền nhà vẫn chưa trả hết, anh đặt cọc cùng với cha mẹ, mỗi tháng phải trả khoản vay mua nhà, nhưng dù gì đây cũng là nhà anh, xem như khởi đầu khá tốt đẹp của một người bình thường.
Tô Hạnh Xuyên cảm thấy mình không tệ lắm, ngoại hình đẹp trai, gia đình hòa thuận, thi đậu vào trường đại học tốt, có công ăn việc làm tử tế, còn trẻ mà đã có nhà có xe nên không cần phải tự ti.
Với điều kiện là không gặp Lý Huyên.
Gặp Lý Huyên rồi, dù là bảy năm trước hay bảy năm sau anh đều cảm thấy mình chưa đủ giỏi giang.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play