Tác giả: Điêu Điêu Tử
7. Trong nhà bạn trai vẫn hệt như lúc thời điểm tôi rời đi, ngay cả đồ vật tôi tùy tiện mua để trang trí trên quầy vẫn đặt nguyên ở vị trí cũ.
Tôi ngạc ngạc hỏi: “Anh chưa thu dọn mấy thứ này à?”
Anh nói: “Anh chỉ có thể dựa vào những thứ đó để giảm bớt nỗi nhớ nhung trong lòng.”
Lòng tôi chợt cảm thấy áy náy, “Em xin lỗi……”
“Suỵt ——” anh ấy cười ngắt lời tôi, “Đừng nói nữa ăn cơm đi.”
-----
8. Một bữa tối thịnh soạn dưới ánh nến, tay nghề của anh ấy vẫn tốt như vậy.
Sau khi thưởng thức đồ ăn ngon, anh ấy rủ tôi đi xem phim, tôi đồng ý.
Mới vừa đứng lên, tôi cảm thấy trước mắt mình tối sầm, ngay sau đó thân thể không tự chủ ngã sang một bên.
Trước khi mất đi ý thức, tôi thấy anh đứng ở một bên, nhìn tôi với vẻ lạnh lùng, sự dịu dàng trong mắt anh không còn nữa.
(◍•ᴗ•◍)