Có Cố Gia Lăng ở đó thì bầu không khí sẽ không nhạt nhẽo, cho nên bữa ăn này Lâm Hi cũng không cảm thấy bị gạt sang một bên.
Sau khi ra khỏi căn-tin, Cố Gia Lăng nhảy lên xe đạp và vẫy tay với Tạ Cảnh Uyên: “Đạo trưởng, em đến câu lạc bộ đây, đúng 10 giờ tối em sẽ về!”
Tạ Cảnh Uyên: “Chú ý kỉ luật.”
Cố Gia Lăng tham gia một câu lạc bộ hí khúc ở Kinh Đại, câu lạc bộ chủ yếu tổ chức cho các thành viên học, biểu diễn Kinh kịch, Côn khúc và các loại hí khúc dân gian khác.
Theo lời của Cố Gia Lăng là, anh có thể học những bài hát nổi tiếng rất nhanh nên không có tính thử thách, không bằng Kinh kịch và Côn khúc, nếu anh hát hay thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Chẳng hạn, Cố Gia Lăng hát một vài lời bài hát thịnh hành ở ven đường, tỉ lệ người quay đầu sẽ không quá cao nhưng nếu là Kinh kịch, mọi người nhất định sẽ nhìn anh.
Đây là “thị trường thành thị” mà Cố Gia Lăng theo đuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play