Mấy lời lắt léo kiểu này, nhưng thực ra Khương Tú Nhuận nghe phu tử nói xong liền tự mình nghiệm ra, vốn phu tử nói thẳng hết thảy đều là vì tiền, nếu vậy thì dễ làm rồi.
Thêm một chút mánh lới, đám người này tất nhiên sẽ vui vẻ.
Chỉ cần nàng phen này dụng tâm lương khổ để cuộc sống những đệ tử khổ hàn tốt hơn một chút, miễn sang năm lại có thư viện bởi vì túng quẫn mà để đệ tử quấn chăn bông đi dự thi.
Theo sát phía sau lưng Khương Tú Nhuận chính là Từ Ứng. Hắn sau khi đứng vững, lau mồ hôi trán, sau đó nhìn Khương Tú Nhuận mỉm cười.
Khương Tú Nhuận nhìn hắn một cái, yên lặng quay đầu, trước kia không cảm thấy gì, nhưng từ sau hôm qua, càng nhìn nàng càng cảm thấy hắn giống Phượng Ly Ngô, nhất là khi hắn mỉm cười, đều là có cảm giác ngây thơ tuấn tú lộ ra...
Khương Tú Nhuận dời mắt không nhìn hắn nữa, không biết thế nào, ngược lại phân thần nghĩ tới Phượng Ly Ngô lúc này hẳn là đang trên đường tuần tra Thiên Hà, không biết cả phủ giai lệ như vậy, ai là người dụng tâm chiếm được vị trí đầu tiên trong lòng chàng ta, có thể được đi theo hầu Thái tử trên đường tuần tra...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT