Khương Tú Nhuận cũng không biết thái tử trong lòng nghĩ gì, nàng chỉ cảm thấy bàn tay Thái tử cầm cung tiễn đã quen, nên trên bàn tay có một lớp chai mỏng như kén, hiện tại tầng kén mỏng cách lớp cổ áo dựng cao của nàng tinh tế vuốt ve.
Cũng may có cổ áo làm lớp ngăn, nếu không miếng da cá dán hầu kết của nàng cũng bị kéo xuống.
Nếu đổi lại là Tần Chiếu, nếu cư lởn vởn ở cổ nhưng không hạ thủ, nàng sẽ nghĩ hắn đang chiếm tiện nghi của mình.
Thế nhưng đổi lại là Phượng Ly Ngô, Khương Tú Nhuận chỉ cảm giác run rẩy như có thanh đao đang treo trên, nào có tâm trí mà suy nghĩ xem có phải Thái tử mặt lạnh đang chiếm tiện nghi của mình hay không?
Lấy bề ngoài tôn quý tướng mạo hoa mỹ của hắn, kiếp trước kiếp này, cần gì phải khinh bạc nữ tử chứ?
Phượng Ly Ngô càng là chưa phát giác mình lúc này đang dính hoa nhặt cỏ.
Trên thực tế, từ khi hắn tới thư viện đón Khương Tú Nhuận, lại phát hiện thiếu phó của mình không báo trước mang theo huynh trưởng chạy trốn, hắn liền có cảm giác tim phổi của mình như bị ngâm trong rượu độc, khi đó như lửa thiêu khiến hắn phẫn nộ khó đè nén.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT