Thế nhưng trong nội cung lại có tin đồn, hoàng đề nhiều năm không hề sủng hạnh hoàng hậu...
Nghĩ tới đây, Khương Tú Nhuận lại liếc về phía phượng liễn, trong lòng cảm thán Phượng Ly Ngô như vậy có chút đáng thương.
Nàng tuy có một phụ vương chẳng ra gì, nhưng rất may mắn là mẫu thân lại thương yêu bọn họ, mình cùng huynh trưởng đều lớn lên trong sự bao bọc của mẫu thân.
Còn Phượng Ly Ngô, là một người mẹ không thương cha không yêu, chẳng trách hắn lúc nào cũng lạnh như băng, một lòng chỉ yêu thích tính kế, mưu quyền giang sơn.
Nghĩ như vậy, nàng ngược lại muốn quan tâm Phượng Ly Ngô hơn một chút, tiến lên nói với hắn:
- Thái tử, ăn khoai lang lạnh bụng, ngài lại đi bộ trong thời tiết rét lạnh, khó tránh khỏi bị nhiễm lạnh. Lúc này đường còn rất xa, cũng sắp tới trưa rồi, hay là nhân lúc xe ngựa chưa quá xóc nảy, ngày ăn chút mỳ nóng ủ ấm bụng đi!
Khương Tú Nhuận tuy nói là quan tâm, nhưng nàng cũng không thể nói rõ rằng: "Thái tử, ngài ăn sạch đồ ăn vặt ta mang theo, hiện tại trưa rồi tại hạ đói meo, cách cơm trưa còn hẳn một canh giờ, ta không chịu nổi, nếu ngài đi ăn chút đồ lót dạ trước, thì ta cũng được hưởng lộc ăn uống."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT