Khương Tú Nhuận cũng không tức giận, nàng hiểu ân sư làm người thế nào. Quan trọng nhất là chính trực, lần này ân sư cho gọi mình tới đây, không phải thực sự muốn đoạt tuyệt tình nghĩa sư đồ, mà đang cho mình cơ hội giải thích.
    Cho nên lời tiên sinh vừa nói, nàng ngược lại là thản nhiên cười một tiếng:
   - Kỳ thật tiên sinh lời ấy nói sai rồi, không riêng gì lăn lộn trong tiền lâu sẽ có hơi tiền, mà quanh năm sống cạnh thư tịch cũng sẽ có mùi ẩm mốc. Tiên sinh nếu sợ nhiễm khí ô trọc, đừng ngại mở cửa sổ phơi nắng một chút.
  Mộc Phong tiên sinh trừng mắt:
  - Ngươi vẫn còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, ám phúng lão hủ hoa mắt ù tai? Ngươi nói xem cái thuế con tằm thối của ngươi là như thế nào?
  Khương Tú Nhuận thản nhiên nói 
  -Thế nhân đều coi thuế chính là bóc lột dân chúng, làm đầy quốc khố, lại quên mất rằng thuế này cũng có đạo lý không tới mức bức ép dân chúng trục lợi, mà tổn thương căn cơ quốc gia... Đệ tử cho là, lúc nào cũng đọc chi dịch sẽ váng đầu. Nếu học sinh đánh thuế ruộng lúa để tu sửa miếu thổ địa, lúc đó tiên sinh ân đoạn nghĩa tuyệt cũng không muộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play