Quê quán của nhà họ Bùi ở tỉnh nhưng mà có hơi xa một chút. Đó là một thành phố nhỏ nhưng mà phong cảnh rất đẹp, dựa núi gần sông, giá cả tiện nghi, thích hợp để nghỉ hưu dưỡng già.
Bùi Lĩnh đang đào sâu trong trí nhớ những ký ức về quê nhà.
Lúc nhỏ Tết đến Bùi Lĩnh cũng về quê, thôn trang cũng tạm được, không phải nghèo cũng chẳng phải giàu có, chỉ là một vùng nông thôn bình thường, chỉ là phong cảnh tự nhiên đẹp hơn thôn của nhà họ Lý. Ở đó có một dòng sông, cậu ta còn bị rớt xuống một lần.
“Tiểu Lĩnh cũng đã mấy năm không về rồi nhỉ.” Bùi Hồng Hào hỏi: “Năm nay có muốn trở về xem thử không?”
Trước đây bởi vì những người họ hàng kia cứ luôn xúi giục Bùi Lĩnh phải đối nghịch với Lý Văn Lệ, gieo rắc cho Bùi Lĩnh một số suy nghĩ lệch lạc, sau khi bị Bùi Lĩnh học cấp 2 nói trước mặt một lần, đối phương ỷ vào thân phận là trưởng bối thẹn quá hóa giận, bị một đứa trẻ nói như vậy yêu cầu Bùi Lĩnh phải đích thân xin lỗi.
Đương nhiên Bùi Lĩnh không xin lỗi, vốn dĩ cậu cũng không sai. Tích cách Bùi Hồng Hào bao che con trai, đương nhiên sẽ không để con trai phải chịu ấm ức rồi cho nên dần xa cách với bên đó.
Tính từ năm lớp 7, bây giờ cũng gần năm năm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play