“Lễ Giáng Sinh, đêm Bình An các em cố gắng đừng ra ngoài chơi, đặc biệt là không nên đi tới nơi đông ngươi, cứ yên lặng ở trường, ở nhà học bài…”
Trong buổi họp lớp, Triệu Ngọc nhấn mạnh việc an toàn trong dịp lễ. Mỗi năm vào những ngày lễ thế này, ở đâu cũng tổ chức các hoạt động, có pháo hoa, học sinh đến những nơi đông vui, nhiều người tạo thành khung cảnh dẫm đạp nhau rất nguy hiểm.
Trương Gia Kỳ ngồi phía dưới nhỏ giọng nói: “Cậu có tin không, hôm thứ năm đó thầy cô sẽ giao rất nhiều bài tập,chiếm hết thời gian của chúng ta, làm bài còn không kịp, đi chơi cái khỉ gì chứ.”
Không ai để ý cậu ta.
Trương Gia Kỳ than ngắn thờ dài: “Cũng đã lâu rồi tôi không được sờ vào bàn phím ở tiệm net, đừng nói ở tiệm net, đến cả bàn phím máy tính ở nhà cũng là hai tuần trước.”
Bởi vì thành tích thi tháng có tiến bộ, cậu ta được phê chuẩn được phép chơi một tiếng.
Lâm Khá cũng đã lâu rồi không chơi bóng, cậu ta cũng muốn chơi nhưng nghĩ lại cũng thôi. Khó khăn lắm thành tích mới có tiến bộ, nếu đi chơi lỡ như rớt hạng thì làm sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play