Thưởng thức một bữa mì ngon lành.
“Cậu còn chưa ăn xong.” Tô Hạ nhắc nhở, “Có chút lãng phí.”
Không hổ danh là nam chính của tiểu thuyết! Thứ nhiều nhất chính là năng lượng.
Bùi Lĩnh ngượng ngùng nói: “Tôi không ăn được nữa. Nếu bây giờ ăn quá no, buổi tối học tập đầu óc choáng váng chỉ muốn đi ngủ.”
“Vậy à.” Tô Hạ gật đầu tỏ ra đã hiểu, nói: “Khi còn nhỏ tớ ở nông thôn, mỗi kỳ nghỉ đông và nghỉ hè đều phải làm nông, cho nên không thích lãng phí.”
Bùi Lĩnh nhìn phần mì còn lại trong bát, sau đó ngẩng đầu lên rất trịnh trọng nói: “Sức khỏe của tôi quan trọng hơn, vẫn là lãng phí đi.” Sau đó bưng khay ăn đến chỗ tái chế.
Mỗi lần Tô Hạ nói về nhà mình với các bạn học, nông thôn gì gì đó luôn khơi gợi sự tò mò của các bạn học khác, còn có sự đồng tình. Bình thường nếu ăn xong còn có thể nói Tô Hạ cậu nói đúng, đúng là không nên lãng phí/ muốn học hỏi từ cậu vân vân mây mây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play