“Con ôm cái bát lẩm bẩm cái gì vậy?”
Mẹ Trương vỗ cánh tay con trai, cầm lấy một chiếc đĩa sạch, chia ra một số đồ ăn rồi nói: “Cho Tiểu Tần Tiểu Bùi một ít đồ ăn, chăm sóc bạn nhiều một chút.”
“Đúng vậy, nếu mấy đứa các con không thoải mái thì cứ vào phòng khách ăn cơm, như nào mà thấy vui thì cứ như vậy đi.” Bố Trương nói.
Trương Gia Kỳ đi đưa đồ ăn, rất nhanh liền chạy trở về, ngồi ở trên bàn ghế ăn, nói: “Con vẫn là ở đây ăn thôi, chẳng có gì khó chịu cả. Ba mẹ đã nấu một buổi trưa rồi, ăn với ba mẹ cũng rất vui.”
Khá lắm, vừa đưa đồ ăn qua đó, anh Dã cứ luôn trừng cậu ta. Trương Gia Kỳ cũng không phải bị mù, vì thế nên mới không ở lại phòng khách.
“Gia Kỳ nhà chị ngoan thật.” Mẹ Lâm cười khen ngợi.
Chỉ có ba Trương mẹ Trương cảm thấy có ma, bình thường làm hỏng việc thì miệng mới ngọt xớt chứ, nhưng ở nhà cũng chẳng có việc gì lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play