“Đây, tất cả chỗ này.” Trương Gia Kỳ đặt cái hộp lên bàn, sau đó phát hiện có đồ uống đặt ở trên bàn cậu ta và Lâm Khả: “Ai mua á? Anh Bùi hả? Đây cũng khách sáo quá rồi.”
Bùi Lĩnh: “Không phải tôi, là anh Dã nhà cậu.”
Trương gia kỳ: ‘!’ Giật cả mình.
Tần Trì Dã lạnh mặt nói: “Bùi Lĩnh nói mua.” Nếu không thì hắn cũng chẳng nghĩ ra.
“Cậu ấy bỏ tiền, vất vả hơn.” Bùi Lĩnh vừa nói vừa bắt đầu mở cái hộp ra, cầm quyển sổ lên thấy đây là sách toán, lật ra: “Lâm Khả, cậu ghi kỹ thật đấy.”
Chữ viết của Lâm Khả rất nắn nót, còn có chút cứng cáp, chắc khi còn bé đã học viết chữ bằng bút máy. Về sau khi lên cấp 2, thành tích bình thường, mẹ Lâm không cho Lâm Khả học nữa, sợ lãng phí thời gian và tinh lực. Qua một thời gian lâu, Lâm Khả đã có phong cách chữ của riêng mình.
Ngay thẳng chính trực, ẩn giấu đi sự mạnh mẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play