Quả nhiên, may mắn là cậu ta không đánh phó bản.
Trương Gia Kỳ nhìn thời gian, 9 giờ 15 phút, sớm hơn năm phút so với ngày hôm qua. Trương Gia Kỳ ngoan ngoãn tắt máy tính, đi theo anh Dã trở lại trường học, đi phía sau còn lẩm bẩm, Bùi Lĩnh năm nay rốt cuộc mấy tuổi, sao đi học còn phải có người đón.
“Mày ở phía sau lải nhải cái gì?” Tần Trì Dã quay đầu lại, ánh mắt sắc bén, “Có phải đang nói xấu Bùi Lĩnh không?”
Trương Gia Kỳ: . . .
“Không, anh Dã, em nào dám chứ. Em vừa nghĩ Bùi Lĩnh lên lớp thi đua hẳn là rất mệt mỏi. Em nghe các bạn cùng lớp thi đua nói, đây cũng không phải là nơi người ở, con lừa hói của lớp Một kia thật sự quá hung tàn, mỗi ngày đều làm đề thi, chậc chậc, nếu như là em chắc không chịu nổi được rồi.”
Tần Trì Dã nghĩ đến nửa đêm Bùi Lĩnh còn muốn lén lút nằm sấp trong chăn học tập, bĩu môi, nói: “Mày tưởng Bùi Lĩnh cũng giống mày chắc.”
Bùi Lĩnh hẳn là thích làm bài thi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT