BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒI

Vì vai ác chết lần thứ tám (24)


1 tháng

trướctiếp

Những ngón tay đang nắm chặt lấy vạt áo Du Đường vội buông ra, Mục Nam Thành thối lui vài bước về sau mới đứng yên, đôi mắt trợn to đến mức thiếu nước muốn lọt tròng ra ngoài.
"Sao, sao, sao lại có khả năng?" Hắn phản bác: "Nếu thật là tôi làm, thế thì vì cái gì mà tôi không nhớ nổi một chút nào?!"
Du Đường thong thả ung dung mà cài lại nút thắt áo, chỉ ngón tay lên đầu mình rồi cười lạnh: "Vừa rồi không phải anh nói rồi đó sao? Đầu óc của em có vấn đề, không nhớ nổi là chuyện rất bình thường."
"Chỉ tội cho anh vì lo em áy náy nên mới nỗ lực lấp liếm, sợ rằng em mà phát hiện thì quan hệ giữa chúng ta sẽ bị phá hỏng."
"Kết quả thì sao, em lại còn dám hoài nghi anh có quan hệ với kẻ khác?" Y nói: "Em cũng không nghĩ cho kỹ đi, anh thích em như thế, làm sao có thể làm chuyện đó với người nào khác ngoài em ra được cơ chứ?"
"......" Mục Nam Thành ngơ ngác nhìn Du Đường, cũng không so đo việc đối phương nói rằng đầu óc hắn có vấn đề. Chỉ cảm thấy nỗi tức giận khiến máu cả người như đọng lại khi nãy, hiện giờ chỉ trong một khoảnh khắc đã hoàn toàn bùng nổ.
Đúng vậy, trong cái nhà đơn sơ này ngoài hắn với Du Đường thì còn có ai ở đây nữa đâu?
Hơn nữa những thôn dân quanh đây tuy không còn dùng ánh mắt như nhìn quái vật để nhìn hai người bọn họ, nhưng phần lớn đều là kính nhi viễn chi(*), không có ai dám đến gần căn nhà này.
(*)Kính nhi viễn chi: Nói đến người hoặc việc gì đáng kính trọng, nhưng bản thân mình không muốn gần (ý chỉ ở đây là thôn dân vẫn yêu quý Du Đường vì họ nhìn anh từ nhỏ đến lớn, nhưng không dám đến gần bị sợ lây bệnh " đồng tính luyến ái" , ngày xưa họ bảo đây là bệnh)

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp