BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒI

Vì vai ác chết lần thứ tám (08)


1 tháng

trướctiếp

Chậc, có lẽ là nhìn lầm thôi, hiệu trưởng nghĩ vậy rồi quẳng luôn chuyện này ra sau đầu.
Trên đường quay về nhà, Du Đường tạt qua chợ trong trấn mua một ít quà cáp, sau đó mới chở Mục Nam Thành về thôn Tam Dư, tạt qua thăm nhà của trưởng thôn.
Trưởng thôn tên là Vương Trung, tuy rằng vừa đen vừa gầy nhưng đôi mắt lại rất sáng, cũng là cựu binh đã từng trải qua thời kỳ kháng chiến, ông xem người trong thôn như con cháu trong nhà, nhà ai có việc gì lớn đều đến tìm ông nhờ ông quyết định.
Vợ của trưởng thôn là một bác gái thấp bé hiền lành, bà nhiệt tình kéo Du Đường vào nhà, còn bảo rằng bà đang nấu cơm, hai đứa ở lại ăn bữa cơm chung với hai bác rồi hẵng về.
Du Đường uyển chuyển mà từ chối, cũng mang quà biếu bà và giải thích mục đích mình đến đây, hy vọng bác trưởng thôn có thể viết giúp mình một phong thư giới thiệu.
Ông bác Vương Trung nhìn Du Đường và Mục Nam Thành đang đứng trước mặt mình, cầm tẩu thuốc gõ cạch cạch lên bàn, chân mày rậm rạp nhíu chặt lại thành chữ xuyên 川 ở giữa.
Ông quay sang liếc mắt ý bảo vợ đi ra ngoài, sau đó vẫy tay nói với hai người: "Có gì thì qua đây ngồi xuống đã rồi hãy nói."
Du Đường nhìn thẳng vào ông ta, bỗng nhiên lại có cảm giác bị đối phương hoàn toàn nhìn thấu.
"A Đường à, con của ta." Vương Trung thở dài, chỉ vào Mục Nam Thành rồi nói: "Đứa nhỏ này, con không thể giữ nó bên mình được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp