07/04/2023

Tác giả: Trẫm Vạn Tuế

Editor: Lục Quy

Beta: ninhmeo

____________________

Từ Khải làm mặt quỷ với Nhan Thanh, làm như tiểu tức phụ ôm khuỷu tay Nhan Thanh, nói: "Nhan ca, mày mau nói cố lên với Chuẩn ca đi, Chuẩn ca đối tốt với mày lắm."

Nhan Thanh ghét bỏ đẩy mặt Từ Khải ra, nói: "Mày đừng làm bố ghê tởm, tránh xa bố mày chút."

"Vậy mày mau nói cố lên với Chuẩn ca đi, Chuẩn ca đang sốt ruột chờ kia kìa."

Từ Khải một bộ không thuận theo thì không buông tha, lập chí phải làm thuyền trưởng, nỗ lực xúc tiến quan hệ hai người trở nên hài hòa ổn định phát triển.

Hướng tới bạc đầu giai lão.

Nhan Thanh bị Từ Khải cuốn lấy không cách thoát thân, chỉ có thể đáp ứng, "Được rồi, tao hô cố lên là được chứ gì? Mày lấy móng vuốt của mày tránh xa khô bò của tao ra, đừng hòng chạm vào khô bò của bố."

Từ Khải lập tức rút tay về, nói: "Vậy mày nói đi."

Nhan Thanh cho rằng nói một câu cố lên rất dễ dàng, nhưng khi cậu chạm mắt với Lý Chuẩn, nhìn thấy đáy mắt hắn ẩn ẩn mong đợi, lời nói đến bên miệng lại khó phát ra.

Ánh mắt Lý Chuẩn lướt qua đám người, trong mắt không có người khác, chỉ có một mình cậu trong đó.

Ánh mắt như vậy, làm cả người Nhan Thanh không được tự nhiên, thậm chí lo lắng có người chú ý tới hay không, sau đó đẩy họ lên diễn đàn trường một lần nữa.

"Nhan ca, mau nói đi." Từ Khải ở bên cạnh thúc giục.

Trên đài, giám khảo cũng ám chỉ Lý Chuẩn bắt đầu hát đi.

"Nhan ca, nói đi."

Nhan Thanh nuốt nước miếng, thanh âm nhỏ như ruồi muỗi, nói: "Cố, cố lên."

Thanh âm quá nhỏ, ngay cả Từ Khải cũng nghe không rõ lắm, nhưng Lý Chuẩn lại thấy rõ khẩu hình cậu, không kiềm được khóe môi nhếch lên, lộ ra nụ cười thu hút.

Nhóm người đến cổ vũ Lý Chuẩn nháy mắt sôi trào lên.

"A a, Chuẩn ca vừa rồi đang cười sao?"

"Trời, nụ cười này giết chết tôi rồi, tôi chết rồi."

"Chuẩn ca vừa rồi có phải cười về phía hướng Nhan ca không? Làm một CP fan, tôi cũng cười mà chết."

"Wow wow wow, lại là vì tình yêu thần tiên khuynh đảo một ngày."

"Nhan ca, Chuẩn ca, bạc đầu giai lão sớm sinh quý tử."

Bỗng nhiên trong đám người, không biết ai hô to như thế, giọng nói này át hết cả những thanh âm ồn ào kia, át luôn cả thanh âm nói chuyện qua microphone của MC.

"Ha ha ha, có phải ngốc hay không? Không phải Nhan ca và Chuẩn ca đều là Alpha sao? Mày từng gặp ai là Alpha mà mang thai bao giờ chưa?"

"Đu CP đến điên luôn rồi à? Mấy người trộm ship là được rồi, kêu to như vậy là muốn Nhan ca mất mặt hay là Chuẩn ca không xuống đài được? Bọn họ là huynh đệ không tốt hơn à?"

"Mấy đứa fan CP kia thật là phiền toái, mấy chuyện đó tự nói với nhau là được rồi, đừng có áp lên người thật."

Trong đám người đều là những thanh âm lộn xộn.

Tai Nhan Thanh đỏ lên.

Run bần bật che kín áo choàng của mình.

Đừng nói nữa.

Áo choàng của bố đang tràn ngập nguy cơ.

Lý Chuẩn hát một bài tình ca lần đầu yêu thầm, thanh âm trầm thấp, mở miệng là hấp dẫn hết mọi người ở dưới đài.

Các bạn học gáy hết đợt này đến đợt khác, vỗ tay như sấm.

"A a, giọng hát Chuẩn ca hay quá."

"Đây là tình ca hệ yêu thầm, Chuẩn ca đang trộm crush ai sao?"

"Chuẩn ca, tôi muốn sinh khỉ con cho cậu." Một Omega lớn gan trực tiếp thổ lộ công khai.

Chỉ là y vừa mới hô xong đã lập tức bị CP fan vây công.

"Cảm ơn bạn học này, nhưng Chuẩn ca đã có Nhan ca rồi."

"Không đẹp trai như Nhan ca thì không xứng đứng bên cạnh Chuẩn ca đâu."

"Đẩy thuyền Nhan ca và Chuẩn ca cả đời, cảm ơn."

Lý Chuẩn chỉ hát một đoạn ngắn, sau khi qua vòng, hắn đi từ trên đài xuống, lập tức đi về phía Nhan Thanh. Nhan Thanh và các bạn học đều đang chìm đắm trong tiếng hát, nhìn hắn đi tới, có một loại cảm giác mộng ảo.

Âm thanh ầm ĩ bên cạnh nháy mắt không còn, trước mắt chỉ còn thân ảnh người nọ đang đến.

"Tôi vượt qua vòng loại rồi." Lý Chuẩn nói.

"Ừm, tôi biết rồi, chúc mừng cậu." Nhan Thanh chớp mắt thấy người gần ngay trước mặt.

"Chỉ như vậy thôi sao?" Lý Chuẩn lại nói.

"Vậy cậu muốn như thế nào?" Nhan Thanh khó hiểu hỏi.

"Tôi tưởng sẽ có phần thưởng vật chất cơ." Ý cười bên môi Lý Chuẩn bỗng hiện lên.

"Vật chất gì?" Đầu óc Nhan Thanh trống rỗng, chỉ biết hỏi Lý Chuẩn nói gì.

Khi cậu còn đang đắm chìm ở trong dư vị tiếng ca, suy nghĩ không thể tự kiềm chế.

"Nhan ca, ôm một cái đi."

Thuyền trưởng CP Từ Khải nói xong liền duỗi tay ra, từ sau lưng đẩy một cái, trực tiếp đẩy Nhan Thanh vào lòng ngực Lý Chuẩn.

Xung quanh bỗng vang lên tiếng ồn ào, tiếng huýt sáo.

Nhan Thanh bị đẩy mất đà, lảo đảo nhào vào ngực Lý Chuẩn, trán cậu cọ qua môi mềm mại, còn có thể mơ hồ ngửi thấy mùi hương chanh trên cơ thể hắn.

Lỗ tai Nhan Thanh đỏ lên vài phần.

Nhan Thanh giãy dụa, xoay người dơ tay ra muốn đánh Từ Khải, nói: "Từ Khải, mày chờ đó cho bố, xem bố mày có đánh chết mày không."

"Nhan ca tha mạng."

Từ Khải oa oa chạy đi, Nhan Thanh xoay người đuổi theo, khô bò rải đầy đất cũng không cảm thấy đau lòng. Thẳng đến khi kéo Từ Khải đến góc lớp giáo huấn một phen.

"Nhan ca, Nhan ca, tao sai rồi, lần sau không dám nữa." Từ Khải ôm đầu xin tha.

"Còn muốn có lần sau?" Nhan Thanh tái mặt, lại đập vào trán Từ Khải.

"Không không, không có, không có lần sau."

......

Vòng loại sau khi kết thúc, 50 lọt vào vòng trong. Vòng sau sẽ lấy top 10 trong 50 thí sinh này.

Vòng loại chỉ có danh sách, không có xếp hạng.

Nhan Thanh và Lý Chuẩn đều thăng cấp, Bạch Dương và Ngụy Hướng Viễn đương nhiên cũng thăng cấp.

Vì công bằng công chính, cuộc thi chia làm hai buổi tối, dựa theo rút thăm để xác nhận trình tự.

Nhan Thanh rút được số 50, là người cuối cùng lên sân khấu.

Lý Chuẩn bốc được số 5, hai người vừa vặn trái lại, nhưng lúc thi đấu, Lý Chuẩn thi vào ngày đầu tiên, còn Nhan Thanh thì thi vào hôm sau.

Bạch Dương và Ngụy Hướng Viễn rút được số 6 và số 9, hai người này đều cùng thi đấu vào ngày đầu tiên cùng với Lý Chuẩn.

Buổi tối ngày đầu tiên, Từ Khải tới hiện trường xem, bọn họ đi vào thính phòng, nhìn thấy rất nhiều người đều dùng công năng chụp ảnh quay phim của quang não ra, có người còn phát trực tiếp khi Bạch Dương ca hát.

Thanh âm Bạch Dương động lòng người, bài hát y chọn cũng có ca từ và giai điệu khiến người ta mê mẩn.

Y hát một bài tình ca, tình thâm kéo dài, tiếng hò hét của Alpha trong hội trường trợ uy, hú hét khản cả cổ.

Tiếng vỗ tay cho Bạch Dương to nhất toàn trường.

Phần thi cũng được chấm điểm rất cao, max 100 điểm mà y đã đạt 99.9 điểm.

So với Lý Chuẩn thi trước y còn cao hơn 0.1 điểm.

Nhan Thanh đã lâu không đăng nhập tài khoản trên diễn đàn trường của cậu, muốn nhìn xem có bao nhiêu người xem video của Bạch Dương, thuận tiện xem có thể tra ra tên biến thái kia không.

Topic phát sóng trực tiếp phần thi của Bạch Dương vượt qua hai chữ số, topic cũng vượt hơn 20 cái, mở ra trang đầu của diễn đàn trường, đa số tất cả đều là topic về Bạch Dương.

Có khen ngợi mỹ mạo của Bạch Dương.

Có khen ngợi giọng hát của Bạch Dương.

Còn có khen ngợi tính cách Bạch Dương ôn nhu.

Đủ loại topic đều quay quanh Bạch Dương nổi lên trên diễn đàn trường.

Vì có quá nhiều topic, Nhan Thanh căn bản tìm không ra topic mà bọn biến thái nhìn trộm.

Các bạn cùng trường ở trên diễn đàn, vì ẩn danh nên hành vi cũng trở nên vô cùng phóng đãng, ngôn ngữ lộ liễu, thích nói gì thì nói.

Bởi vậy, tìm tất cả các topic, Nhan Thanh căn bản không có biện pháp phân biệt ra ai là biến thái, ai chỉ là những bạn học chém gió ở trên mạng.

Nhan Thanh lướt diễn đàn của trường học hết nửa tiếng, nhưng không thể tìm ra đáp án, nhưng khi cậu ở thính phòng lướt xem topic thì bị người chụp lén từ sau lưng, đăng lên trên mạng.

# Khiếp sợ! Nhan ca ở trước mặt mọi người, lướt xem các topic liên quan về Bạch Dương, tôi nghi là cậu ấy thích Bạch Dương #

Kiểu topic hư hư ảo ảo này sau khi đăng lên, sau hai mươi phút ngắn ngủi, nháy mắt bay lên trở thành topic hot nhất trên diễn đàn trường.

Các lầu không ngừng tăng lên bằng tốc độ cao.

Mọi người không ngừng bắt quái, còn có các CP fan cũng ngoi đầu ra.

"Nhan ca đối Bạch Dương chỉ là quan hệ anh trai yêu thương em trai, chính chủ là Chuẩn ca, cảm ơn."

"Bạch Dương và Nhan ca thật xứng đôi, hơn nữa một người là Alpha, người còn lại là Omega, quả thật là tuyệt phối."

"Chuẩn ca khóc ngập WC."

"Phóng ảnh của chủ lầu lên, Nhan ca thực sự đang xem topic về Bạch Dương, chẳng lẽ Nhan ca thực sự thích Bạch Dương sao? Trời ạ, tôi muốn trèo tường quá."

"Trèo tường thì nhanh cút đi, tụi này cả đời chỉ đẩy thuyền Nhan ca và Chuẩn ca."

Vốn dĩ chỉ là topic về Nhan Thanh và Bạch Dương, về sau, diễn biến thành fan couple của Nhan Thanh và Lý Chuẩn cãi nhau với các bạn học.

Nhan Thanh không để ý chuyện này, cậu đang đợi phần trình diễn của Ngụy Hướng Viễn.

Phần thi của Lý Chuẩn và Bạch Dương đã kết thúc, hai người này đều đạt điểm cao, nhưng Lý Chuẩn điểm quá cao, chỉ xếp sau Bạch Dương, hai người chỉ kém 0.1 điểm, như vậy xếp hạng của Ngụy Hướng Viễn liền có chút nguy hiểm.

Trong nguyên tác, Bạch Dương được hạng nhất, Ngụy Hướng Viễn đạt hạng hai.

Nếu tên bug Lý Chuẩn này đạt hạng hai, vậy không phải là cốt truyện sẽ xuất hiện biến hoá không thể thay đổi sao?

Thời điểm còn đưa tới phiên của Ngụy Hướng Viễn, Lý Chuẩn đi từ hậu đài xuống, chen vào đám đông, tới ngồi bên cạnh Nhan Thanh.

Bên cạnh Nhan Thanh có chừa lại một chỗ cho hắn.

Lý Chuẩn trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Nhan Thanh, mặt lạnh, thoạt nhìn không mấy vui vẻ.

Nhan Thanh dùng dư quang liếc nhìn hắn một cái, nhíu nhíu mày, tên bug này tại sao lại không vui? Là ai chọc hắn sao?

Nhan Thanh cũng không phát hiện, bất tri bất giác, cậu đã bắt đầu chú ý đến cảm xúc của Lý Chuẩn.

Nếu là trước kia, cậu căn bản sẽ không chú ý.

Nguyên nhân Lý Chuẩn không vui, có liên quan với topic hot nhất diễn đàn trường.

Lúc hắn chen vào, không cẩn thận liếc thấy quang não của các bạn học, thấy được nội dung topic.

Hắn nhịn không được hoài nghi, lần này Nhan Thanh ngoan ngoãn tới cổ vũ hắn như vậy, chẳng lẽ là phía sau hắn là phần thi của Bạch Dương, xem hắn chỉ là thuận tiện.

"Sao? Có việc gì à?"

Trên sân khấu là một học sinh lớp 11 mà cậu không biết, hát cũng bình thường, không thể so được với Bạch Dương và Lý Chuẩn. Nhan Thanh nghe đến thất thần, nhìn thoáng qua Lý Chuẩn ở bên cạnh, thấy vẻ mặt của hắn, quan tâm một chút.

Lý Chuẩn nghe cậu hỏi, sắc mặt trở nên tốt hơn, nói: "Cậu lại nổi tiếng trên diễn đàn trường rồi."

"Tôi nổi tiếng? Không phải trên diễn đàn bây giờ chỉ toàn là topic về Bạch Dương sao? Không phải là vì cậu ngồi cạnh tôi nên mới bị chụp lén rồi truyền đi chứ? Mấy người fan CP kia cũng thật là....."

Nhan Thanh theo bản năng nghĩ chuyện của cậu và Lý Chuẩn.

"Không phải topic về tôi và cậu, là hình ảnh chụp cậu lén xem các topic liên quan đến Bạch Dương." Lý Chuẩn nói.

"Tôi nhìn lén topic của Bạch Dương khi nào? Tôi đây là quang minh chính đại xem mà, bố đây mà cần nhìn lén sao?" Nhan Thanh cảm thấy chính mình bị bôi nhọ, tức giận không chịu được, thổi râu trừng mắt, quai hàm bạnh ra.

Có lẽ là vì phản ứng của cậu quá lớn, buồn phiền tích tụ trong lòng Lý Chuẩn cũng được hoá giải.

"Tôi nói này, sao mấy người trong trường mình lại nhàm chán như vậy nhỉ? Không phải YY tôi với cậu thì cũng là YY tôi với Bạch Dương, có khi lại YY tôi với Ngụy Hướng Viễn. Như thế còn tạm được, vậy mà còn có người còn YY tôi với Vĩ Ngư, Từ Khải....."

Nhan Thanh càng nói càng tức giận, tổng kết một câu nói: "Mẹ nó tôi không phải Omega vạn nhân mê, tôi là Alpha, là Alpha mà."

Cậu càng nói càng kích động, nói: "Từ Khải, Vĩ Ngư ngáo như vậy, tôi thà bị mù còn hơn thích hai đứa nó."

Lý Chuẩn rất thích nhìn bộ dáng kích động của cậu, làm bộ lơ đãng ám chỉ, "Nếu cậu cảm thấy phiền phức, tôi có kiến nghị này."

"Kiến nghị gì?"

"Cậu chọn lấy một người cùng cậu xào CP, có CP chính chủ, bọn họ sẽ không ship lung tung nữa." Lý Chuẩn nói.

"Tạo CP chính chủ?"

"Nói cách khác, bọn họ không chỉ ship tôi và cậu, họ còn ship rất nhiều người. Nếu cậu và tôi xác nhận chúng ta là CP real, bọn họ sẽ không ship cậu với người khác nữa." Lý Chuẩn lặng lẽ vứt mồi câu ra ngoài.

Nhan Thanh gãi cằm, nghiêm túc suy tư một chút, không biết kế hoạch này có ổn hay không.

Nếu cậu và Lý Chuẩn tạo thành CP chính chủ, quả thật sẽ giảm bớt việc bị ghép loạn CP, dù sao cũng đều là giả, chọn Lý Chuẩn thì cũng vừa tiện.

Sau khi nghĩ kỹ, cậu dùng sức vỗ bả vai Lý Chuẩn, nói: "Được đấy, vậy từ này phiền cậu phối hợp diễn kịch cùng tôi nha."

Nụ cười Lý Chuẩn càng tươi hơn, ý cười trong mắt càng sâu hơn chút, nói: "Đương nhiên có thể."

Nhan Thanh còn chưa phát giác ra mình là cá đã cắn câu, lấy ra một túi khô bò, từ từ mà gặm.

Vẫn là khô bò ăn ngon nhất.

Phần trình diễn của Ngụy Hướng Viễn cũng đồng hạng hai với Lý Chuẩn, đều là 99.8 điểm.

Ngày đầu tiên thi đấu, chỉ có ba người họ là điểm gần max, topic về họ trên mạng ngày càng nhiều.

Nhan Thanh xem thi đấu xong, rời khỏi hội trường với Lý Chuẩn, cậu vừa chuẩn bị đứng lên thì phát hiện ra dây giày bị tuột. Lúc đang chuẩn bị ngồi xuống buộc lại, Lý Chuẩn đã nhanh hơn cậu một bước, ngồi xổm xuống buộc lại dây giày.

Nhan Thanh: "......" Huynh đệ à, không cần phải vậy đâu.

Quá trình Lý Chuẩn cột dây giày bị rất nhiều người vây quanh chụp ảnh, thính lực nhạy bén của hắn như nghe được tiếng huýt sáo của CP fan, nén lại thanh âm thét chói tai.

Nhan Thanh ngay từ đầu còn chưa chú ý, sau lại phát hiện càng ngày càng nhiều người chụp lén, cậu mới hiểu ra, thì ra đã bắt đầu diễn kịch.

Bước đầu tiên xây dựng CP chính chủ.

Nhưng mà, có phải cậu và Lý Chuẩn quá ái muội hay không?

Nhan Thanh từng suy nghĩ mình và người khác xào CP, cuối cùng bị ghê đến nỗi nổi da gà...... Hừm, vẫn là Lý Chuẩn thích hợp nhất.

Vậy chọn Lý Chuẩn đi.

Dù sao cậu biết đây không phải là sự thật là được.

Diễn đàn trường học náo nhiệt giống như đang ăn Tết, từng cái topic thay nhau mọc lên, ban đầu chỉ toàn topic về phần thi của Bạch Dương. Về sau, ba bài viết hot nhất trên diễn đàn đều liên quan đến Nhan Thanh.

Bài viết hot nhất chính là hình ảnh Lý Chuẩn cột dây giày cho Nhan Thanh.

Lướt xuống bên dưới, còn có thể thấy được người ta đào ra một số bài viết cũ về Lý Chuẩn.

Nhan Thanh mở diễn đàn ra đếm bài viết về cậu và Lý Chuẩn trên trang đầu, nhíu mày nói: "Tổng cộng tám."

Lý Chuẩn thò đầu qua, nhìn thoáng qua trên màn hình của cậu, nói: "Như vậy địa vị CP chính chủ của chúng ta sẽ càng được củng cố."

Nhan Thanh cảm giác Lý Chuẩn dựa vào hơi gần, đầu sắp dán đến ngực cậu. Nhưng nếu cậu đẩy ra thì cảm giác có chút không được thẳng nam cho lắm, nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn chịu đựng không nhúc nhích.

Sau đó bị hương chanh trên người Lý Chuẩn huân đến có chút thất thần.

Ngày thi đấu hôm sau, Nhan Thanh là người thi cuối cùng, được 99.9 điểm, đồng hạng nhất với Bạch Dương.

Như vậy liền xuất hiện một đôi đồng hạng nhất, một đôi đồng hạng nhì.

Nhưng căn cứ theo luật thì hai người Lý Chuẩn và Ngụy Hướng Viễn trở thành hạng ba, không có người hạng hai.

Nhan Thanh nhìn thấy kết quả này, vuốt vuốt mi tâm.

Hôm nay lỗ tai giám khảo đều điếc hết à? Cậu cố ý hát sai hai câu, vậy mà vẫn được chấm 99.9 điểm.

Thời điểm MC công bố điểm của cậu, Nhan Thanh sợ đến ngây người.

Căn bản không thể tin được kết quả này.

Cho dù thế giới sảng văn này không có logic, nhưng cũng không nên không có điểm mấu chốt như vậy chứ? Ông đây hát sai hai câu các người không nghe ra sao? Hay là giám khảo không biết về bài hát này cho nên không phát hiện ra cậu hát sai lời?

Kết quả, khi giám khảo bình luận về phần thi của cậu, Nhan Thanh đã biết đáp án.

Giám khảo vừa nói: "Phần biểu diễn của bạn học Nhan Thanh thật sự quá tuyệt vời, hai câu cố tình cải biên cũng vô cùng xuất sắc, theo tôi thấy, sau khi cậu sửa lại hai ca từ kia, bài hát càng trở nên có mị lực, cho nên tôi cho cậu điểm tuyệt đối."

Nhan Thanh: "......" Bố đây xem như biết mấu chốt của truyện ngọt sảng văn là ở đâu rồi.

Đó chính là không có điểm mấu chốt.

Như vậy mà cũng có thể lừa dối được, trâu bò!

Nhan Thanh thấy mình không cẩn thận đạt được hạng nhất, dở khóc dở cười, ở trên đài lãnh thưởng nhận phần thưởng giống như Bạch Dương.

Sau khi phân phát phần thưởng xong, MC kêu người mang một cái rương ra, sau đó kêu hai người hạng nhất bốc ra một tờ giấy, sau đó không thể mở ra, rút giấy xong thì trực tiếp giao cho MC.

Lúc sau, MC xem qua tờ giấy, lại bỏ qua Lý Chuẩn và Ngụy Hướng Viễn, bảo bạn hạng năm lên rút thăm.

MC tay cầm mic microphone, cao giọng nói: "Các lão sư, các bạn học, buổi tối hôm nay chúng ta sẽ rút ra danh sách chính thức, đáp án sẽ công bố vào ngày mai, sau đó hai bên sẽ ghép cặp hát tình ca, mọi người nhớ ủng hộ nhé!"

Nhan Thanh không biết mình rút ra ai, nhưng sau khi cậu và Bạch Dương rút xong vẫn không thấy hai người Lý Chuẩn và Ngụy Hướng Viễn rút, nói cách khác, hai người mà cậu và Bạch Dương rút chính là họ.

Mẹ nó này là cái quái gì đây?

Nếu cốt truyện không gặp bug, Bạch Dương chắc sẽ rút được Ngụy Hướng Viễn, vậy người cậu rút chắc chỉ có Lý Chuẩn.

Nhan Thanh đi từ trên đài xuống, mí mắt vẫn giật giật, trong lòng rất bất an, biết rõ kịch bản, ngày mai Bạch Dương có thể gặp phải nguy hiểm, nhưng hôm nay cậu vẫn chủ động đưa y về nhà.

"Nhan ca, cậu hát hay thật." Bạch Dương đi song song với cậu, đá cục đá trên mặt đất.

Đèn đường chiếu làm bóng của hai người kéo dài ra.

Nhan Thanh thất thần, vẫn luôn chú ý tình hình bốn phía, nhìn thấy người nào đáng nghi đi qua còn nhìn chằm chằm đối phương, cho đến khi người ta không hiểu gì mà đi xa.

"Tôi á, hát nhảy vẽ tranh đánh đàn mọi thứ đều toàn năng." Nhan Thanh không hề khiêm tốn chút nào nói.

Bạch Dương đã quen với bộ dáng cuồng ngạo của cậu, nhếch môi nở nụ cười, nói: "Đúng là như vậy, Nhan ca của chúng ta là số một."

Nhan Thanh có thể không biết xấu hổ tự khen chính mình, nhưng khi được người ta nghiêm túc khen ngợi, cậu vẫn có tí xíu ngượng ngùng.

Cậu ho nhẹ hai tiếng, dời đề tài đi, "Tiểu Bạch Dương, cậu cảm thấy Ngụy Hướng Viễn là người như thế nào?"

"Viễn ca sao? Cậu ấy rất tốt, sao đột nhiên cậu lại hỏi chuyện này?" Bạch Dương cười ngâm ngâm hỏi.

"À, tôi thấy cậu ấy cũng khá tốt, đẹp trai, biết nấu cơm, rất trượng nghĩa, mấu chốt vẫn là cậu ấy là Alpha cao cấp. Nhìn chung toàn trường này cũng khó tìm ra mấy ai tốt hơn cậu ấy, nếu cậu có ý với cậu ta, Nhan ca tôi có thể giúp cậu."

Nhan Thanh mặt ngoài làm như rất nhẹ nhàng, giống như chỉ lơ đãng hỏi, kỳ thật trong lòng vô cùng bồn chồn.

Nếu Bạch Dương đến bây giờ vẫn không có hứng thú với Ngụy Hướng Viễn, vậy chẳng lẽ cốt truyện có tính là đã hoàn không? Vậy ý nghĩa khi xuyên thư của cậu vẫn còn tồn tại sao? Cậu còn có thể bị cưỡng chế làm theo cốt truyện nữa hay không?

Ngữ khí Bạch Dương có chút kích động, nói: "Ai nói không có ai tốt hơn cậu ấy? Tôi cảm thấy Chuẩn ca rất tốt, Nhan... Nhan ca cũng không kém."

Vành tai Bạch Dương đỏ lên, đôi tay bất an quấn vạt áo.

Nhưng mà, Nhan Thanh hoàn toàn không chú ý tới, trong lòng lộp bộp một chút, bất an trong lòng phóng đại vô hạn.

Vì sao lại nhắc đến Lý Chuẩn?

Tiểu Bạch Dương không phải là thích Lý Chuẩn rồi à?

Vậy chẳng lẽ là......

Con đường nghịch tập của phản diện sao?

Đầu óc Nhan Thanh lập tức thanh minh, nghĩ lại một chút, nhân sinh Lý Chuẩn giống như một đường đều rộng lớn, hơn nữa có Bug bám vào người, là một bug tinh di động, mọi chuyện đều phát triển theo hướng có lợi với hắn.

Tình huống như hắn, bình thường chỉ xuất hiện ở những truyện có tag nghịch tập.

Vậy có phải, Lý Chuẩn là người trùng sinh không?

Hắn đi theo hướng nghịch tập sao?

Vậy rốt cuộc Lý Chuẩn là người trùng sinh hay là người xuyên thư giống như cậu?

Nhan Thanh nhíu mày, lâm vào trầm tư.

Trùng sinh với xuyên thư không giống nhau, nếu là trùng sinh, vậy Lý Chuẩn có giữ lại ký ức đời trước hắn bị cậu đẩy xuống biển hay không?

Vậy...... Hiện tại là Lý Chuẩn cố ý tiếp cận cậu, là vì muốn báo thù sao?

Nhan Thanh dùng sức nuốt nước miếng, cảm giác cổ họng có chút đau.

Nếu những việc này là thật sự, vậy con mẹ nó...... Cũng quá kích thích rồi.

- --------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play