Tôi, Tống Huyền, từ bé đến lớn luôn giữ vững một quan niệm: Thời gian là vàng bạc.
Tôi yêu tiền như mạng, thế nhưng hôm nay lại vì một người đàn ông hy sinh một tiếng đồng hồ để cùng anh ta chờ mặt trời lặn.
Không thể tưởng nổi.
Mãi tới lúc xuống khỏi căn gác mái, đầu óc tôi vẫn còn choáng váng.
Tôi bắt đầu hoài nghi, Lương Trác đã bỏ thuốc qua đường không khí với tôi.
Trời không còn sớm, khi lôi điện thoại ra, tôi thấy có mấy cuộc gọi nhỡ, lúc này tôi mới giật mình nhớ ra mình đã sai ở đâu.
“Đậu! Toi rồi!” Tôi vội vàng vừa gọi lại vừa chạy loạn như một con ruồi không đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT