Lương Trác: “Có phải cậu có hiểu lầm gì với giáo viên Toán không?”
Tôi đáp: “Không hẳn là hiểu lầm, chỉ là định kiến khuôn mẫu.”
Lương Trác lớn tiếng cười, trông cực kỳ rạng rỡ.
Tôi nhìn anh ta một lúc, cảm thấy không thể nhìn tiếp được nữa. Nhìn trai đẹp lâu sẽ rung động, như vậy không ổn chút nào.
Vì thế, với sự chiến thắng của lý trí, tôi vùi đầu vào ăn mì. Bỗng, điện thoại đổ chuông, bạn tôi nhắn hỏi tôi đang ngao du nơi nao.
Tôi: 「 Ăn mì cùng trai đẹp, dạo chơi chốn Giang Nam. 」
Bạn tôi tỏ vẻ sửng sốt: 「 Mày tránh xa mấy tên trai hoang bên ngoài một chút! Mày là của anh họ tao! 」
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT