Lửng Lơ [ĐM/Hoàn]

46


2 tháng

trướctiếp

Viên Lai giơ tay lên lau mắt một cái, nước mắt lại càng tuôn rơi như xả lũ thủy điện. Cậu dùng tay áo ra sức dụi mắt, nhưng kiềm chế mãi vẫn không thể ép cho nước mắt dừng được, ngược lại còn không ngừng trào ra.
Cậu không muốn khóc trước mặt nhiều người như vậy, da mặt cũng không đủ dày để mất mặt trước mặt tiền nhiệm của Thư Thanh Lãng như thế.
Viên Lai một ống tay áo vẫn dụi trên mặt, đẩy Thư Thanh Lãng đang ôm cậu ra, cúi đầu bước nhanh ra ngoài.
Thư Thanh Lãng vội vàng nhấc chân đuổi theo, đi theo cậu tới cửa sau quán bar, giữ chặt cậu lại trong một con hẻm nhỏ, khóe mắt Viên Lai đã bị ống tay áo len cọ cho hồng hồng, con ngươi ướt sũng lảng tránh ánh mắt Thư Thanh Lãng. Thậm chí cụp mắt xuống không muốn nhìn anh.
Nước mắt của Viên Lai chảy vào lòng Thư Thanh Lãng, vừa chua xót vừa mềm yếu. Anh ôm chặt lấy Viên Lai, giọng nói cũng nhẹ nhàng không tưởng: “Đừng khóc Bảo Bảo, anh….”
Lời còn chưa nói hết, mấy tên thanh niên đang ngồi xổm hút thuốc ở chân tường nhìn thấy hai người ôm nhau liền huýt sáo, suồng sã cười rộ lên.
“Cười mẹ mày!” Viên Lai giãy dụa vùng ra khỏi ngực Thư Thanh Lãng, mở miệng vừa chửi vừa đi sang phía mấy tên đó: “Cười thêm một tiếng cho ông đây nghe coi!?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp