"Cậu đang nghĩ gì vậy?" Lạc Trường Châu thấy Úc Bùi đang ngồi ngẩn người bên cạnh bàn mà chẳng ăn cơm, hắn liền mở miệng hỏi.
Úc Bùi hồi hồn lại, cậu lắc đầu bảo: "Không có gì." Nói xong, cậu vươn tay muốn xới cơm cho mình.
Khuỷu tay bị trật khớp khác với gãy xương, sau khi phục hồi phần lớn có thể hoạt động bình thường, nhưng trước khi khôi phục hoàn toàn phải hạn chế hoạt động để tránh việc vết thương trở nặng.
Tuy khớp khuỷu tay phải của Úc Bùi đã nối lại, nhưng cậu vẫn dùng đai cố định khớp nên hành động rất bất tiện. Lạc Trường Châu thấy vậy liền vội đứng dậy, đưa tay cầm lấy muỗng và bát cơm của Úc Bùi rồi nói: "Để tớ."
"Ừ."Úc Bùi đành phải ngồi xuống.
Lạc Trường Châu không chỉ múc cơm cho Úc Bùi, hắn còn gắp một ít đồ ăn cho Úc Bùi, khẩu vị tất cả đều là Úc Bùi thích ăn.
Úc Khanh ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái, thấy động tác Lạc Trường Châu thuần thục, rõ ràng không phải lần đầu tiên làm những chuyện này, anh liền nhíu mày nhưng không nói gì. Mà Cố Tranh chỉ lo ăn cơm trước mắt, vốn chẳng quan tâm Lạc Trường Châu đang làm gì. Úc Bùi chú ý tới biểu tình của anh trai mình, rõ ràng anh không nói gì nhưng Úc Bùi lại có cảm giác xấu hổ khó hiểu khi show ân ái trước mặt mọi người, đỏ tai tiếp nhận bát Lạc Trường Châu đưa tới rồi vùi đầu bới cơm ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT