Huyệt thái dương được mát xa vừa phải đã dịu bớt cảm giác choáng váng của Úc Bùi nhưng cậu vẫn chưa mở mắt được. Chướng ngại cảm giác phương hướng do chấn động não sinh ra khiến bây giờ cậu nhìn thứ gì cũng quay cuồng.
Úc Bùi được Lạc Trường Châu đỡ nằm lại giường. Chợt lúc này cậu mới phát hiện ra trên đầu có quấn băng vải.
Cố Tranh nhìn sắc mặt Úc Bùi tái nhợt, dáng vẻ ủ rũ nằm trên giường, cậu chàng nhún vai thở dài. Thoáng nhìn thấy hộp giữ ấm Lạc Trường Châu mang đến trên ngăn tủ cạnh giường, cậu chàng vội vàng nói: "A Bùi, cậu tỉnh rồi thì ăn chút gì đi, từ hôm qua cậu chưa ăn gì cả."
Hiện tại trong dạ dày Úc Bùi trống rỗng, nhưng cậu quá buồn nôn nên cũng không có khẩu vị ăn cái gì. Cậu đang muốn từ chối thì nghe Cố Tranh mách lẻo: "Đây là canh bồ câu non mà Trường Châu nấu cho cậu, tớ xin uống một xíu mà còn cậu ấy không chịu."
Lạc Trường Châu không nói gì, nhưng dẫu cho Úc Bùi nhắm mắt lại cũng có thể cảm giác được hắn đang ở bên cạnh mình. Cậu vươn tay sờ bàn tay Lạc Trường Châu đặt ở mép giường, nắm chặt ngón tay rồi gọi một tiếng: "Trường Châu..."
"Đây, tớ ở đây. "Lạc Trường Châu vẫy tay với Cố Tranh, sai cậu chàng mở hộp giữ ấm ra rồi đưa bát canh bên trong cho mình. Sau đó hắn đỡ Úc Bùi ngồi dậy: " Nào, để tớ đút canh cho cậu."
Vốn Úc Bùi cho rằng chắc mình không có khẩu vị gì, thế nhưng đúng là canh bồ câu non Lạc Trường Châu nấu rất ngon, chẳng tanh gì cả, nước canh nóng hổi vào trong bụng đã dịu đi cảm giác đói khát khó chịu kia ngay. Dù sao có đôi khi chưa chắc đau đầu đã choáng váng, hoặc có thể là hạ đường huyết. Hơn nữa có đồ ăn vào bụng thì đường huyết trong cơ thể liền tăng lên. Úc Bùi thử mở mắt, cậu phát hiện mình không bị hoa mắt như trước liền dựa nửa vào gối đầu để Lạc Trường Châu đút canh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT