Phòng của Lạc Trường Châu cực kỳ sạch sẽ, rèm cửa sổ và drap giường đều là màu lam đậm. Hình như Úc Bùi đã đọc được ở đâu đó nói rằng người thường xuyên dùng đồ có màu lam đậm thường là người u sầu cô độc, nhưng cũng có thể là người rất dịu dàng.
Úc Bùi thấy Lạc Trường Châu chính là người rất dịu dàng kia, giống như đôi mắt của hắn, mênh mông tựa biển rộng có thể bao dung tất cả mọi thứ.
Trong phòng của hắn có một mặt tường được làm toàn bộ thành tủ sách và được chất đầy những cuốn sách. Úc Bùi còn tưởng mấy quyển sách đấy sẽ là những cuốn sách kiệt tách văn học hoặc là những cuốn hàn lâm tối nghĩa khó hiểu, nhưng cậu vừa đến gần nhìn thì hoá ra chúng lại là những cuốn sách giải trí như hay .
Úc Bùi không dám làm lộn xộn sách của Lạc Trường Châu nên cậu chỉ lấy quyển , sau khi mở ra thì phát hiện một tấm bookmark làm bằng hoa phượng khô.
Nó đã hơi héo, màu sắc cũng ảm đạm hơn nhiều, nhưng khi Úc Bùi cầm nó trong tay, dường như cậu có thể ngửi thấy hương thơm của nó khi hoa nở rộ.
"A Bùi." Lạc Trường Châu bưng đồ ăn đã chuẩn bị sẵn đẩy cửa đi vào.
Úc Bùi khép sách lại, quay người nói với Lạc Trường Châu: "Trường Châu, thì ra cậu cũng đọc những loại sách nấu ăn như này ư?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play