Hơi thở của Lạc Trường Châu dường như vẫn lưu lại trên môi cậu, Úc Bùi thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn mặt Lạc Trường Châu, mặc cho Lạc Trường Châu dỗ dành như thế nào cậu cũng không chịu.
Lạc Trường Châu thấy cậu thẹn thùng như vậy thì mỉm cười, không miễn cưỡng cậu nữa mà hỏi: "Cậu đói bụng chưa? Tớ dẫn cậu đi ăn cơm trước nhé."
Úc Bùi gật gật đầu, Lạc Trường Châu liền nắm tay cậu dẫn cậu men theo con đường xuống núi.
Lúc này Úc Bùi mới để ý thấy nơi bọn họ đang ở gần như là trên đỉnh núi. Cậu quay đầu lại nhìn nơi mình và Lạc Trường Châu vừa đứng thì phát hiện ra đó là một không gian rộng lớn được bao quanh bởi rất nhiều tấm gỗ, gần đó cũng có rất nhiều hoa dại rực rỡ, nhìn khá hữu tình, nhưng cũng chẳng phải cảnh sắc tuyệt đẹp gì, sao đến miệng Lạc Trường Châu lại thành nơi "thích hợp để tỏ tình" nhỉ?
"Cậu ăn một miếng này đi."
Úc Bùi vừa mới quay đầu lại thì Lạc Trường Châu đã đưa một thứ gì đó mềm mại vào miệng cậu, cắn nhẹ một cái sẽ có mùi trái cây nồng nặc tràn ra, thịt quả mọng nước mềm mại, chua chua ngọt ngọt ăn rất ngon.
Lạc Trường Châu hỏi cậu: "Như thế nào, ăn ngon không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play