Úc Bùi không thể trả lời câu hỏi này ngay lúc này.
Cậu và Lạc Trường Châu đứng dưới tàng cây phượng vĩ bên ngoài nhà ăn, dưới chân là mấy cánh hoa còn vương màu đỏ tươi. Vô số bạn học lướt qua hai người bọn họ vội vội vàng vàng trở về phòng học, tình cờ hiếu kỳ ngoái đầu lại nhìn một cái sau đó nhanh chóng rời đi, như thể cậu và Lạc Trường Châu bị ngăn cách ở một chốn riêng yên tĩnh. Nơi đó lặng yên tới mức cậu có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, thình thịch có quy luật vang vọng vào màng nhĩ, cùng với suy đoán mà Úc Bùi chẳng dám nghĩ tới...
"A Bùi --!" Cố Tranh đã đi xa mà vẫn chưa thấy hai người bắt kịp bèn vội vàng vẫy tay gọi cậu.
Lạc Trường Châu cũng không bắt ép Úc Bùi phải trả lời vấn đề kia. Hắn không nói gì đặt chiếc bánh mì socola đã được bóc vỏ vào tay Úc Bùi, nhẹ giọng nói: "Đi thôi."
Úc Bùi ngơ ngác đi theo sau, nhấm nháp chiếc bánh mì trong tay.
Trên đường trở về, có lẽ bởi vì trong miệng ngậm đồ ăn vặt nên Cố Tranh không lôi kéo Úc Bùi buôn chuyện, ba người lặng lẽ đi về phòng học.
"Đúng rồi A Bùi, hôm nay tan học tớ không về cùng cậu đâu." Đi được nửa đường, Cố Tranh bỗng nói với Úc Bùi, "Về sau cũng không về với cậu, sáng thì mình cùng đi học nhé, tại tớ muốn đi chơi... Khà khà cậu hiểu mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT