Có Bệnh Nhân Tâm Thần Yêu Thầm Tôi

Chương 13: Màu sắc này thật sự không may mắn!


2 tháng

trướctiếp

Úc Bùi kinh ngạc đứng ở phía cuối lớp học nhìn Lạc Trường Châu quét lớp một mình, lúc quét lực đạo của hắn rất nhẹ, bụi bặm bay lên cũng rất ít, bởi vậy chạng vạng trong phòng học yên tĩnh này, chỉ có thể nghe thấy tiếng chổi nhẹ nhàng quét trên mặt đất.
Cũng đúng như lời Lạc Trường Châu nói, hắn thật sự quen tay làm những việc này, trong chốc lát đã quét phòng học đến sạch sành sanh, Úc Bùi đứng bên cạnh thùng rác, chờ Lạc Trường Châu đổ rác vào thùng rồi mình sẽ mang thùng rác đi đổ, nhưng ngay lúc cậu nhấc tay cầm bên phải lên, Lạc Trường Châu cũng đi tới, nhấc tay cầm bên trái, nhìn có vẻ như muốn đi đổ rác cùng cậu.
Úc Bùi hơi hé miệng, nhưng lại không biết nói gì, trái lại Lạc Trường Châu còn nhẹ nhàng nở nụ cười với cậu.
Sau khi đồng thời trả lại thùng rác về chỗ cũ, hai người cùng nhau ra về. Trên đường đi, Úc Bùi đi có chút chậm rãi, tụt lại phía sau Lạc Trường Châu vài bước, phượng vĩ trong trường học đã nở hoa rồi, đỏ rực tựa như một mảnh nắng chiều đang cháy bùng bên trên ngọn cây, dưới ánh tà dương ấm áp lại càng diễm lệ hơn, có mấy đóa hoa bị gió chiều thổi qua rơi lả tả, đậu xuống bên chân của hai người, trên bờ vai, thậm chí là lạc lên trên tóc.
Úc Bùi nhìn một đóa phượng vĩ nhẹ nhàng hạ xuống, đáp trên đỉnh đầu Lạc Trường Châu, cậu vừa giơ tay lên định gọi hắn, Lạc Trường Châu ngay lúc này lại dừng bước, quay người ra sau hỏi cậu: "Tại sao cậu phải đi đằng sau tớ vậy?"
"Ờm... Chân cậu dài, đi nhanh hơn đó."
Lạc Trường Châu bỗng nhiên dừng bước, Úc Bùi suýt chút nữa đụng phải người hắn, nghe hắn hỏi như vậy thì trả lời theo bản năng, nhưng thực ra cũng không hẳn là như vậy, cậu chỉ là cảm thấy, người có thể đi song song cùng Lạc Trường Châu ưu tú như vậy thì cũng chỉ có thể là người ưu tú giống hắn.
Lạc Trường Châu nghe vậy nhíu mày, lại hỏi Úc Bùi: "Vậy cậu vừa rồi muốn làm cái gì?"
Động tác của Úc Bùi vừa vặn để Lạc Trường Châu nhìn thấy, Lạc Trường Châu cao hơn cậu rất nhiều, Úc Bùi chỉ có thể ngước đầu, chỉ chỉ đỉnh đầu Lạc Trường Châu nói: "Mới có một bông phượng vĩ rơi trên đầu cậu, tớ muốn lấy xuống giúp cậu."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp