Có Bệnh Nhân Tâm Thần Yêu Thầm Tôi

Chương 10: Trường Châu Trường Châu, cho cậu ăn kẹo nè


2 tháng

trướctiếp

Úc Bùi tắm xong tiến vào ổ chăn chuẩn bị ngủ, mới nhớ tới hôm nay cậu chưa gửi tin nhắn cho cả nhóm, mặc dù không có ai trả lời cậu, thế nhưng Úc Bùi phát hiện gần đây các bạn trong lớp đối xử với cậu tốt hơn rất nhiều. Cậu chỉ đăng một status lên QQ thôi mà người like cũng nhiều hơn hẳn, chắc mọi người đại khái chỉ lười trả lời tin nhắn mà thôi, cho nên Úc Bùi vẫn quyết định tiếp tục gửi tin nhắn chúc ngủ ngon, cậu cũng chả thiếu mấy đồng tiền điện thoại ấy.
Chẳng qua hôm nay Úc Bùi rất vui vẻ, bởi vì cậu cảm thấy mình và Lạc Trường Châu xem như đã trở thành bạn tốt với nhau rồi, cho nên tin nhắn hôm nay cậu gửi chung là: [Ngày hôm nay thật sự rất vui vẻ, ngủ ngon ;D]
Sau khi gửi đi, Úc Bùi liền để điện thoại di động xuống đi ngủ.
Tuy rằng hôm qua ngủ muộn hơn mọi hôm một tí, nhưng người gặp việc vui tinh thần cũng thoải mái mà, nên ngày hôm sau lên lớp Úc Bùi chỉ cảm thấy cả người dễ chịu cực kỳ, cũng không cảm thấy buồn ngủ, trên đường đi học bước chân nhẹ nhàng đến mức muốn bay lên luôn.
Lúc cậu tới trường Lạc Trường Châu còn chưa tới, dọc theo đường đi gặp các bạn học chào hỏi cùng cậu, Úc Bùi cũng đều tươi cười đáp lại, chỉ là đến khi Đàm Khải Minh chào cậu thì thái độ đáp lại của cậu đã lạnh nhạt hơn so với mấy người khác, trước sau biến hóa rất rõ ràng, Đàm Khải Minh cảm thấy buồn bực xong lại kỳ quái, buồn cười nhìn Úc Bùi, mở miệng hỏi cậu: "Tớ đắc tội cậu chỗ nào sao? Nhóc..."
Đàm Khải Minh theo bản năng gọi Úc Bùi bằng biệt hiệu khi trước, thế nhưng mới nói được một nửa, hắn liền nhớ ra Úc Bùi bây giờ đã gầy đi, không phải là nhóc béo trắng ngày trước nữa, cho nên hắn bèn nuốt lại phần sau vào bụng.
Nhưng hắn nuốt lại hơi trễ, Úc Bùi đã nghe được chữ kia rồi, Đàm Khải Minh chỉ thấy đôi mắt đẹp đẽ của thiếu niên tức thì mở to, tức giận nhìn hắn chằm chằm. Đàm Khải Minh cười gượng hai tiếng, đang muốn nói gì đó cứu vãn, nhưng chưa nghĩ ra nên nói gì, thì thấy thiến niên bỗng nghiêng đầu, ánh mắt đầy vui mừng nhìn về phía cửa sau -- Lạc Trường Châu đến.
Khoảng cách từ cửa sau phòng học đến chỗ ngồi này ngắn ngủi vài bước, thế mà có đến ít nhất bốn, năm nữ sinh chào buổi sáng với hắn, nhưng biểu cảm của Lạc Trường Châu cực kỳ lạnh nhạt, chỉ nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng coi như đáp lại, rất keo kiệt không chịu nói thêm chữ nào khác.
Mãi đến tận khi Úc Bùi tươi cười nhỏ giọng nói "Chào buổi sáng", khuôn mặt không biểu cảm của hắn mới hiện lên một nụ cười nhã nhặn, không keo kiệt chút nào đáp lại Úc Bùi một câu: "Chào buổi sáng."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp