Chương 1:

Người trong gương sắc mặt tái nhợt, tóc tai rối bù, vai hơi rủ xuống, động tác nhanh chóng đánh răng, bộ dạng trông như một người bị cuộc sống vùi dập.

Ngu An cau mày, khuôn mặt tràn ngập lo lắng, cậu gọi điện thoại cho em trai vẫn không ai bắt máy, cũng đã gửi cho em không ít tin nhắn, nhưng đáng tiếc đều im lặng như đá chìm đáy biển.    

Kiên nhẫn hết sạch, trong lòng Ngu An vừa bất an vừa tức giận, cậu soạn một đoạn tin nhắn. 

“Anh tìm em còn có đường sống để thương lượng, em chờ khi anh cả phái người đến tìm, em tự đào cái hố chôn mình đi nhé!!”

Từ rạng sáng tối hôm qua đến sáng nay, cậu gửi đi mấy chục tin nhắn, nhưng em trai Tạ Phi vẫn chưa trả lời.   

Ngu An xoa mặt cúi đầu, tóc đen rũ xuống sườn hai bên má, che đi phần nào vẻ ngoài tuấn tú.

Trong khoảng thời gian này cậu bị em trai yêu đương mù quáng chọc tức gần như phát điên, ăn ngủ không yên, tinh thần uể oải suy sụp.  

Ngu An có thói quen ngậm bọt kem đánh răng trong miệng một phút, cậu tranh thủ gửi thêm một tin nhắn nữa, rồi nhanh chóng rửa mặt bằng nước lạnh, cảm giác lạnh buốt làm cả người cậu run lên, mũi ngửi thấy hơi lạnh nhè nhẹ, tỉnh táo hơn chút.

Cậu hơn Tạ Phi sáu tuổi, hai người là anh em cùng mẹ khác cha, có thể nói, Tạ Phi do Ngu An đích thân nuôi lớn.

Tháng Hai năm nay, tức là tháng trước, cậu em tròn mười tám tuổi.

Khi thổi nến bánh sinh nhật, rồi thông báo là đã có người yêu, là một chàng trai, và đã yêu nhau được ba tháng.

Thằng bé khẩn thiết hy vọng người yêu được gia đình công nhận và chúc phúc, muốn cùng bạn trai kết hôn, năm sau có thể cùng mọi người tổ chức sinh nhật.

Lúc đó đầu Ngu An ong ong, như có người dùng búa đập điên cuồng vào màng tai.

Em trai cậu, 

Một học sinh lớp mười hai vừa tròn mười tám, 

Cùng một người đàn ông 24 tuổi, yêu đương?!

Vốn dĩ chuyện này chỉ làm Ngu An lo lắng và tức giận.

Thân là anh cả Vệ Trường Hằng căn bản không thèm quan tâm đến chuyện của em trai.

Nhưng mạng lưới thông tin của nhà họ Vệ còn mỏng hơn tơ nhện, khi điều tra liền biết được  người đàn ông đó tiếp cận Tạ Phi thực ra chỉ để trèo lên quan hệ với nhà họ Vệ. 

Ngu An không dám nhớ lại biểu cảm của anh cả khi đó.

Không dám nhớ lại, sợ gặp ác mộng.

Tên bạn trai này của Tạ Phi thực chất là một thằng cặn bã. Hồi đại học anh ta yêu một cô gái, dự định kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp, nhưng ngay sau khi tốt nghiệp có việc làm, anh ta lập tức đá cô bạn gái kia, bắt đầu cặp kè với con gái của ông chủ.  

Khi ông chủ biết chuyện đã trực tiếp đuổi việc anh ta, ngành nghề cấm cửa!

Bây giờ anh chàng này đang thất nghiệp.

Gã cặn bã tiếp cận Tạ Phi, kết bạn, rồi đánh cắp những bức ảnh về kiến trúc bên trong của nhà họ Vệ từ vòng bạn bè của Tạ Phi, khiến nhân viên tuyển dụng của một công ty hiểu nhầm rằng anh ta cũng là người của nhà họ Vệ.

Nhân viên tuyển dụng đã cho phép hắn, dù không đủ bằng cấp, được vào phỏng vấn.

Sau khi vào làm, để có thể thuận lợi trong công ty, hắn mời nhân viên dùng bữa tối dưới danh nghĩa của Tạ Phi, thiếu gia nhà họ Vệ...

Đương nhiên, gã cặn bã đó dẫn Tạ Phi cùng đi dự tiệc, để Tạ Phi giúp mình chống đỡ hiện trường.

Tạ Phi bị người ta bán đứng mà vẫn nghĩ rằng gã cặn bã này thật có chí tiến thủ, thật nỗ lực!

Anh Lý lừa dối cậu vé thiếu niên chưa đủ tuổi thành niên, lại nhân cơ hội lợi dụng danh tiếng của nhà họ Vệ để lừa đảo, chuyện này lại lần nữa được nhà họ Vệ chú ý!

Ngu An nói khô cả nước bọt, muốn khuyên nhủ em trai mình quay đầu lại.

Kết quả, lúc đó Tạ Phi mắt đỏ hoe, nước mắt llã chã, nghẹn ngào nói: “Anh hai, anh tin em và anh Lý đi, bọn em không cần tiền của nhà họ Vệ. Bọn em đã thỏa thuận rồi, sẽ thuê nhà bên ngoài sống, em sẽ làm thêm để kiếm tiền học phí.”

“Anh ấy là người tốt, rồi sẽ có ngày anh Lý nhất định đạt được thành công, lúc đó em sẽ mua nhà lớn cho anh hai và anh cả!”

Không nhắc đến anh cả thì thôi, nhưng nhắc đến anh cả, Ngu An cảm thấy cả da đầu mình tê dại.

Trong số người của nhà họ Vệ, Ngu An sợ nhất là Vệ Trường Hằng.

Mẹ của Ngu An xuất thân từ gia đình nghèo, nhưng lại xinh đẹp, tính tình ngây thơ, bà đã trải qua ba mối tình.

Khi còn trẻ, bà kết hôn với cha của Ngu An, sinh ra Ngu An; sau đó yêu cha của Tạ Phi, sinh ra Tạ Phi. Tôi cuối cùng kết hôn với cha của Vệ Trường Hằng. 

Năm đó, Ngu An mười bốn tuổi nắm tay em trai tám tuổi theo mẹ đi đường dài xa xôi đến căn biệt thự xa hoa của cha dượng.

Đêm đó, căn biệt thự xa hoa sáng như ban ngày,  nam nữ mặc trang phục vest sang trọng, váy dài lộng lẫy, hoặc ngồi hoặc đứng, vây quanh một ông lão ngồi trên xe lăn.

Tất cả mọi người đều cúi đầu, im lặng, ngay cả hơi thở cũng cố gắng hạ nhẹ xuống hết sức có thể.

Ngu An đứng trong đại sảnh, mọi ánh nhìn dò xét đều dán vào cậu, cậu không dám cử động, cảm thấy não và khoang mũi tắc nghẽn, đồng thời ngửi thấy mùi máu tanh.

Lúc đó, anh cả Vệ Trường Hằng ngồi bên cạnh cha dượng tương lai, khi ấy anh mười chín tuổi, dáng vẻ của anh và cha dượng giống nhau đến bảy tám phần, khí chất còn sắc bén hơn nhiều.

**********

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play