Lặng Thầm Cạnh Bên

Chương 11: Ta là khách chốn nhân gian


2 tháng

trướctiếp

Ta là khách chốn nhân gian, ba đời phiêu lãng bàng hoàng thế gian
Say một kiếp, mộng dở dang, phù du kiếp nữa ngỡ ngàng lòng đau
***
Hà Tấn Ninh nhìn thấy Ô Hồng Mai đang ngồi giữa một nhóm đàn ông trung niên. Tóc cô ấy ngắn đến mức gần như hòa vào với năm sáu cái đầu nam xung quanh. Nhưng tuy thái dương của Ô Hồng Mai được cạo ngắn, phần đỉnh đầu và tóc mái vẫn còn khá dài, khi cô cúi đầu, bóng của tóc che đi đôi mắt, tạo cho cô một chút nữ tính. Cô cầm trên tay một cuốn sách 32 trang, cau mày đọc. Nghe thấy giọng nói của bà chủ, cô ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy là Hà Tấn Ninh, đôi mắt cô như chớp chớp. Hà Tấn Ninh bối rối hỏi: “Tại sao cô lại lấy nghệ danh là Triều Ca?”
Ô Hồng Mai lập tức giơ ngón trỏ ra hiệu im lặng, kéo Hà Tấn Ninh ngồi xuống trước khi anh kịp nói. Cô nghiêm túc nói nhỏ: “Anh ngồi xuống trước đi, anh Giả đang đọc lời bài hát.”
Hà Tấn Ninh nhìn theo ánh mắt của cô, nhìn thấy một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, cạo trọc đầu đang ngồi trên tay vịn của chiếc ghế liễu gai đối diện. Anh ta có đôi môi dày, tròng kính tròn, vẻ mặt điềm tĩnh đang hát với chất giọng hoài niệm xa xăm:
Advertisement

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp