Ôm Một Cái

29. Chia tay (6)


2 tháng

trướctiếp

Editor: Kẹo Mặn Chát
Vào mùa xuân năm ấy, Tề Mãn Mễ và Trữ Viên Viên được một nhà sản xuất chương trình truyền hình tình cờ nhìn thấy khi đang nhảy múa trên đường phố, sau đó người sản xuất chương trình đã dẫn họ đến đài truyền hình để phỏng vấn. Cả hai đều không có chút nền tảng múa cơ bản nào cả, nhưng Tề Mãn Mễ rất sẵn sàng học hỏi, còn Trữ Viên Viên thì vô cùng tự tin. Ban đầu, họ chỉ được coi là nhân viên làm việc vặt trong đoàn vũ công phụ họa, và khi nào đoàn thiếu người mới được gọi đến.
Tề Mãn Mễ và Trữ Viên Viên vẫn tranh thủ đi nhảy trên đường phố khi không có việc gì làm, đến lúc nhận được cuộc gọi công việc từ đài truyền hình thì lại vội vã chạy như bay qua đó. Ở đài truyền hình có một căng tin lớn, làm việc xong sẽ được phục vụ bữa ăn miễn phí. Hai người hòa mình vào đám đông rồi cắm đầu ăn uống. Trong khoảng thời gian đó, Tề Mãn Mễ lại cao thêm chút rồi, nhưng cậu vẫn luôn mặc áo khoác và quần dài lửng.
Sau khi nhảy múa trên đài truyền hình xong, Tề Mãn Mễ theo chân mọi người trong đoàn vũ công phụ họa ra ngoài đi chơi. Họ kéo nhau ùa vào một quán cà phê Internet nhỏ gần đó. Tề Mãn Mễ thậm chí còn không biết cách bật máy tính. Lúc đầu, cậu và Trữ Viên Viên chỉ túm tụm lại một máy tính và chơi trò dò mìn. Tề Mãn Mễ vẫn nhớ như in trần của quán cà phê Internet đó rất thấp, không khí nồng nặc mùi khói thuốc, đèn trong quán không sáng lắm. Cậu lóng ngóng di chuyển chuột rồi kích nổ một quả mìn.
Sau đó, các vũ công trong đoàn đã dạy họ sử dụng một công cụ trò chuyện tức thì. Trên công cụ ấy, hai người phải hẹn trước thời gian lên mạng mới có thể gặp nhau phòng trò chuyện. Tề Mãn Mễ dùng hai ngón trỏ gõ trên bàn phím, gửi một chữ "Xin chào" cho Trữ Viên Viên. Trữ Viên Viên cũng dùng ngón trỏ gõ ra một câu "Chào ấy nha" trả lời cậu.
Khi Tề Mãn Mễ bước ra khỏi quán cà phê Internet, cậu luôn cảm thấy thế giới bỗng trở nên rộng lớn hơn rất nhiều. Trên đường phố, người qua lại nườm nượp. Cậu mua một gói mì ăn liền vị dưa chua thịt bằm từ một cửa hàng gần đó rồi lững thững quay về phòng trọ của mình, mượn một cái nồi trong bếp chung để nấu mì. Cậu ôm hộp cơm inox của mình và trở lại phòng, ngồi trên giường húp mì sùm sụp. Bên ngoài, mặt trời lặn dần xuống, một ngày cứ vậy trôi qua.
Sau này, khi công việc ở đài truyền hình từng bước phát triển, cậu đã chuyển nhà không biết bao nhiêu lần, mỗi khi nhận được lương sẽ lập tức đi mua một miếng bánh kem nhỏ đóng hộp để tự thưởng cho bản thân. Có lần cậu cùng các anh chị trong đoàn múa đi xem kịch, sau đó lại bỡ ngỡ theo họ vào tòa cao ốc thương mại mua quần áo. Tề Mãn Mễ mặc thử một chiếc áo sơ mi dài tay rồi ngượng ngùng bước ra ngoài, các chị đều nói cậu mặc rất đẹp. Cậu sờ sờ tấm mác áo và suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cậu vẫn mua nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp