Anh vẫn luôn ngủ không tốt lắm.
Thời điểm Dương Vi mới rời đi, anh thường xuyên mơ thấy Dương Vi, sau này giấc ngủ nông như vậy đã trở thành thói quen.
Mấy năm nay, anh mạnh mẽ đầu tư vào tác phẩm của mấy đạo diễn không có danh tiếng, kim ngạch xa xỉ, toàn bộ hội đồng quản trị đều nhìn chằm chằm vào anh, chính anh áp lực cũng rất lớn.
Áp lực lớn, anh cũng sẽ không nói với người khác , chỉ là buổi tối có đôi khi anh sẽ tỉnh lại một chút, cũng không biết bừng tỉnh như thế nào, sau khi uống một cốc nước, lại ngã xuống giường, và nằm mơ một cách đứt quãng.
Giờ phút này dựa vào vai Dương Vi, một loại yên ổn đã mất từ lâu đánh úp lại. Trong nháy mắt anh nhớ tới thời điểm năm đó Triệu Dương Lan vừa mới chết.
Khi đó kỳ thật anh rất thống khổ, rất sợ hãi, cũng thực bất an. Một mình anh bất chợt tiếp nhận một công ty lớn như vậy, còn phải đối mặt với chú hai thời thời khắc khắc đều muốn đuổi anh xuống đài, nói nội tâm anh không hoảng hốt là giả. Nhưng chính là bởi vì Dương Vi đứng bên người anh, giúp anh cầm ô, dùng bàn tay lạnh băng lẳng lặng cầm tay anh, vì thế trong một cái chớp mắt, anh cái gì cũng không sợ.
Anh dựa vào vai cô, nhanh chóng ngủ say . Dương Vi nghiêng đầu nhìn anh, lúc ngủ người đàn ông này không hề phòng bị, mang theo vài phần ngây ngô dịu dàng giống như thời niên niên thiếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play