Hoa là Cao Lâm tự mình đưa tới đây, thời điểm Dương Vi nhận được hoa có chút ngoài ý muốn, cô nhìn bó hoa này,cảm giác có chút bất đắc dĩ nói “Anh nói tôi có nên nhận hay không ?”
“Ngài vẫn nên nhận,” Cao Lâm thở dài, “Ngài không nhận, tiên sinh sẽ nghĩ biện pháp khác.”
Dương Vi có chút bất đắc dĩ, cô tiếp nhận hoa từ trong tay Cao Lâm, ôm hoa dựa vào cạnh cửa, nhìn Cao Lâm nói “Anh ấy như thế nào lại cứ luẩn quẩn trong lòng như vậy?”
Cao Lâm không nói chuyện, Dương Vi cúi đầu vuốt cánh hoa, lạnh nhạt mở miệng “Có thời gian anh nên khuyên nhủ, để anh ấy suy nghĩ thoáng ra, đơn giản là anh ấy chỉ không cam lòng thôi.”
“Kỳ thật…… Cũng không phải như vậy.” Cao Lâm chần chờ nói, “Trong lòng tiên sinh luôn có ngài.”
Dương Vi “Phụt” cười ra tiếng, cô xua tay “Tôi hiểu anh ấy hơn anh. Trong lòng anh ấy có tôi , nhưng phân lượng của tôi cũng không kém gì những người như Giang Hoài An Võ Ấp cùng Võ Luân, chính là lòng tự trọng của anh ấy quá lớn, cảm thấy tôi là vợ anh ấy, tôi chủ động đá văng anh ấy, chỉ là cảm thấy mất mặt thôi.”
“Không phải……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play