Cảnh Hoan nhìn vào mắt Hướng Hoài Chi, chợt quên khuấy mất những lời mình vừa nói.
Loa thông báo của rạp chiếu phim vang lên, nhắc họ vào trong.
Hướng Hoài Chi cầm bỏng ngô và hoa hồng đứng lên: “Không thiếu tiền, cũng không muốn dây mơ rễ má với cô ấy. Vào thôi.”
Cảnh Hoan đáp “ồ”, hốt hoảng theo sau.
Lúc xếp hàng kiểm vé, Cảnh Hoan mới hoàn hồn.
Thật ra cũng không phải cậu không gọi được, ngược lại cậu quen gọi Hướng Hoài Chi là “anh ơi” hơn, dù sao thì trong game đã gọi nhiều lần quá rồi, hồi mới quen Hướng Hoài Chi cũng có nhiều lần cậu suýt gọi nhầm.
Nhưng nếu bây giờ mà gọi vậy nữa, thì… tự dưng cảm thấy rất lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT