Ban đầu Cảnh Hoan tưởng trong không gian đông người như thế, mình sẽ không còn quá lúng túng nữa.
Nhưng cậu đâu ngờ rằng Lục Văn Hạo đã lải nhải gần mười tiếng đồng hồ bấy giờ lại im hơi lặng tiếng, lúc trước nói mình say xe buồn nôn, bây giờ ngồi trên ghế lái phụ ngủ như heo.
Cả Cao Tự Tường bên cạnh cũng dựa vào cửa sổ lim dim.
Cảnh Hoan ôm hộp quà ngồi ghế giữa, dè dặt rụt người lại, cảm thấy mình như thằng ngốc.
“Im lặng quá.” Lộ Hàng chợt nói: “Hay mở nhạc nghe nhé?”
Cảnh Hoan hạ giọng: “Được.”
Lộ Hàng mở nhạc trong điện thoại, kết nối bluetooth, phiền muộn rằng: “Giọng cậu sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT