Bốn người đằng sau cũng đã kịp chạy đến, ai nấy đều thấy cảnh Tiểu Điềm Cảnh nhảy bổ vào người Tâm Hướng Vãng Chi.
Một tiếng “Ca ca” này sắp làm cho tim của Lộ Hàng tê rần rồi: “Cậu có chắc là cậu không quen cô gái này không?”
Trong trò chơi, sau khi gia nhập đội ngũ có hai lựa chọn, một là nhân vật đi theo đội trưởng không cần thao tác, hai là tự mình thao tác, nhưng chỉ có thể hoạt động trong phạm vi nhất định.
Hướng Hoài Chi đè xuống phím giải trừ đi theo, lùi về phía sau tránh đi cái người từ trên trời giáng xuống kia: “Không quen.”
Từ đầu Cảnh Hoan cũng đã không trông mong Hướng Hoài Chi sẽ đón được mình, cho nên trước khi rơi xuống vài giây cậu đã bấm phím nhảy lên vách đá bên cạnh, không tổn hao lông tóc gì cả, đứng ở trước mặt Tâm Hướng Vãng Chi.
Cậu nhìn qua đội ngũ mà Tâm Hướng Vãng Chi đang đứng, hừm, những ba vú em cơ đấy.
Vì để tán gái ngay cả năng suất giết quái cũng không cần luôn, quả nhiên là tác phong của tra nam.
Trong lòng Cảnh Hoan dè bỉu, tay thì thao tác nhân vật trong trò chơi rón rén núp sau lưng Tâm Hướng Vãng Chi, giọng nói hết sức tủi thân: “Chiến thần ca ca… Có người đang truy sát em.”
Mấy người Nhàn Nhân Các cũng nghe thấy những lời này, người trong đội nhanh chóng trao đổi với nhau.
“Tâm Hướng Vãng Chi? Vì sao anh ta lại ở đây?”
“Không thấy trong đội kia có ba em gái sao? Chắc là đang tán gái cũng nên, chậc, Tiên Tiên thật sự quá thảm.” Thuật sĩ ngừng một chút lại nói tiếp, “Có điều…. Giọng của Tiểu Điềm Cảnh cũng dễ thương đấy chứ.”
“Xàm, nếu không thì ông nghĩ sao mà vị đại lão trong bang mình lại bị lừa chứ?! Có điều cô ta với Tâm Hướng Vãng Chi có quan hệ như thế nào vậy?”
“Không biết, chúng ta nên làm gì bây giờ? Tâm Hướng Vãng Chi mà ra tay thì chúng ta e là đánh không lại đâu…”
Bởi vì cái quy định nếu bị giết ngược lại sẽ bị trừng phạt khiến cho người trong đội đều có chút do dự, đứng yên một chỗ không ai ra tay.
“… Đừng nóng vội, để tui hỏi thử.” Thuật sĩ dứt lời, chuyển kênh đội ngữ thành kênh cận.
“Hướng… Tâm Hướng Vãng Chi.” Cậu ta vội nuốt cái danh xưng Hướng thần vào bụng, “Anh quen cô ta sao? Cô ta vừa nãy đã đánh cho Tiên Tiên phải rớt trang bị đấy.”
Hướng Hoài Chi nhíu mày.
[Kênh cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Tiên Tiên là ai?
Mọi người: “…”
Ở đây ngoại trừ Lộ Hàng ra thì ai cũng đứng im phăng phắc, dường như đang âm thầm mắng trong lòng hai chữ – “Tra nam”.
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Là Tiên Manh Manh truy sát em trước, em tự vệ giết lại thì có gì sai sao?
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Chiến thần ca ca QAQ, bọn họ muốn chiếm đoạt Bản đồ kho báu mà anh tặng cho em đấy, thật sự là quá xấu xa!
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Em còn lâu mới để bọn họ được như ý!
Mọi người ở đây lại trầm mặc lần nữa.
Lộ Hàng thật sự nhịn không được cười đến ngả tới ngả lui: “Tín vật đính ước cũng tặng rồi mà còn nói không biết?!”
Hướng Hoài Chi sa sầm mặt uốn nắn lại: “Không phải là tặng.”
Là đoạt, dùng 79 điểm sát thương cướp đi dưới mí mắt anh.
Người của Nhàn Nhân Các lại mở mic: “Tâm Hướng Vãng Chi, vậy anh có muốn nhúng tay vào việc này không?”
[Kênh cận] Tâm Hướng Vãng Chi: Không.
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Thấy không?! Ý của ca ca tui là bảo các người cút đi! Ảnh có thể xem xét không giết các người!
[Kênh cận] Tâm Hướng Vãng Chi: ?
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ca ca đã gửi dấu chấm hỏi rồi đấy, mấy người nếu không chạy đi thì đừng trách vì sao lại rơi trang bị nhé!
Thuật sĩ là đội trưởng đội ngũ đuổi giết lần này, vốn dĩ anh ta đã bị việc Tiên Manh Manh rơi trang bị làm kinh sợ, có hơi lo được lo mất, xem tình hình giờ cũng không nắm chắc được.
“… Được rồi, cô chờ đấy.”
Bỏ lại những lời này xong, anh ta dùng kỹ năng môn phái niệm chú tại chỗ nửa giây sau đó dẫn đội ngũ nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Hướng Hoài Chi đang định đánh chữ: “…”
Lá gan nhỏ như thế mà cũng dám đuổi giết người khác?
Trong trò chơi, Tiểu Hồ Tiên ở bên cạnh anh gọi tới gọi lui, còn dùng động tác của nhân vật không ngừng gửi hôn gió cho anh.
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Cảm ơn ca ca, em suýt nữa đã bị dọa chết rồi.
Hướng Hoài Chi vốn định nói gì đấy, bàn phím gõ được một nửa rồi lại ngừng.
Bỏ đi, mình việc gì lại phải dây dưa với kẻ lừa đảo này.
Ngược lại Lộ Hàng lại có hứng thú.
[Kênh cận] Lộ Điều Điều: Em bị dọa gì cơ? Với thao tác của em bọn họ vốn dĩ đuổi không kịp.
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Vừa rồi là bị dọa đến phát huy vượt xa người thường QAQ cũng may có Chiến thần ca ca ở đây.
[Kênh cận] Lộ Điều Điều: Bản đồ kho báu kia thật là lão Hướng đưa cho em à? Món đấy không phải là vật phẩm buộc định sao?
Hướng Hoài Chi nhăn mặt: “Cậu nói nhiều như vậy làm gì? Còn không mau đánh bản tiếp?”
“Xí, tớ cũng chỉ hỏi có hai câu.” Lộ Hàng nói, “Cậu không cảm thấy cô gái này vô cùng thú vị sao?”
“Không thấy.”
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Dạ, em vốn định là nếu đào được thứ tốt sẽ tặng cho Chiến thần ca ca, kết quả mới đào được một nửa đã bị người của Nhàn Nhân Các đến đuổi giết QvQ
Lộ Hàng vỗ đùi: “Được đó lão Hướng! Em gái này quyết một lòng một dạ với cậu nè!”
Hướng Hoài Chi cười lạnh: “Ồ, không thì cậu thử yêu đương với cô ấy đi? Trải nghiệm bị lột sạch tài khoản xem sao.”
Hướng Hoài Chi vốn không quan tâm mấy chuyện thị phi, bình thường ngay cả loa cũng sẽ không nhìn kỹ, chuyện về cô gái lừa đảo này cũng là Lộ Hàng nói cho anh biết.
Lúc ấy Lộ Hàng còn thề thốt bảo: “Lại là mánh cũ, cái tài khoản này đảm bảo không có đổi người!”
“Không phải, cậu xem cô ấy nói là dùng bản đồ kho báu đào ra cái gì cũng cho cậu hết. Cậu đã làm nhiệm vụ này nhiều ngày như vậy chẳng phải là vì muốn farm ra được bản đồ sao?” Lộ Hàng nói, “Cho dù cô ấy có là kẻ lừa đảo thì cũng đâu có sao? Dù sao chúng ta cũng không có thiệt!”
Quả thật Hướng Hoài Chi muốn có bản đồ kho báu.
Nói đúng hơn là anh cần có bản đồ kho báu mới có thể đào ra được tài liệu quý hiếm để làm phụ ma Linh Châu.
Đáng tiếc anh làm nhiệm vụ biết bao nhiêu lần chỉ có một lần duy nhất rớt ra bản đồ – còn bị Tiểu Điềm Cảnh đoạt mất.
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ca ca, anh cần làm phụ ma Linh Châu đúng không? Em có thể đào ra được!
[Kênh cận] Tâm Hướng Vãng Chi: …
[Kênh cận] Lộ Điều Điều: Ồ woa, làm sao em biết?!
[Kênh cận] Tiểu Điềm Cảnh: Em nhìn hệ thống thông báo mấy hôm nay, ca ca vẫn đang miệt mài làm nhiệm vụ Luân hồi, hẳn là muốn ấp trứng linh thú?
Hướng Hoài Chi không nói chuyện.
Anh đúng là đang làm nhiệm vụ ấp trứng linh thú, mà khâu cuối cùng của nhiệm vụ cần phải có phụ ma Linh Châu.
Phụ ma Linh Châu là vật phẩm có thể giao dịch, nhưng muốn đạt được chỉ có thể thông qua bản đồ kho báu, hơn nữa xác suất đào được cũng không cao – ít nhất thì cho đến hiện tại, ở chỗ giao dịch trong server của anh một viên cũng không có.
Trên thế giới cũng có chuyện tiền không làm được.
“Ca ca” Cảnh Hoan bóp cuống họng kêu một tiếng, tiếng vọng lại trong tai nghe khiến anh nhức hết cả óc, “Anh muốn đào kho báu với em không? Anh không tới, em sợ lát nữa lại bị giết…”
Thật ra Hướng Hoài Chi cũng không có ý định để cô gái này trả bản đồ lại cho mình.
Chẳng qua là nếu thật như lời cô ấy nói, bị người của Nhàn Nhân Các đuổi giết khiến cho bản đồ không dùng được vậy thì anh mấy ngày nay làm nhiệm vụ không phải uổng phí rồi sao.
Anh do dự trong chốc lát, lui đội, xin gia nhập đội ngũ của Tiểu Điềm Cảnh: “Tớ đi xem thử.”
Chuyện kích thích như việc đào kho báu, Lộ Hàng cũng muốn vô giúp vui: “Này em gái, tiện thể cho anh đi cùng luôn nhé…”
Lộ Hàng còn chưa nói xong thì Tiểu Điềm Cảnh đã mang theo Hướng Hoài Chi chạy ra khỏi phạm vi nhìn của cậu ta.
“Mẹ nó, một thằng đàn ông mà lại khó dụ dỗ như vậy, lên xe ông đây thì chết được sao?” Cảnh Hoan nhìn chằm chằm người trong đội ngũ, miệng làu bàu chửi thầm.
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Chiến thần ca ca, vừa nãy anh đang làm nhiệm vụ gì vậy?
[Đội ngũ] Tâm Hướng Vãng Chi: Phó bản.
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ ồ.
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Dẫn theo ba vú em đánh bản có phải rất khó đánh?
[Đội ngũ] Tâm Hướng Vãng Chi: Không khó.
À, đương nhiên là không khó rồi, ba em gái cùng ông đánh bản, ông ở trước máy tính chắc cũng mặt cười nở hoa rồi chứ gì, tra nam đáng chết.
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Cũng đúng, em quên mất! Ca ca là DPS mạnh nhất!
Vì để xem bọn họ đào kho báu, Lộ Hàng nhịn đau từ biệt ba bà xã dự bị trong đội, chạy đến bên giường Hướng Hoài Chi.
“Lão Hướng, nói mau, cậu với Tiểu Điềm Cảnh rốt cuộc quen biết từ khi nào? Cậu đã làm gì mà khiến người ta một lòng một dạ như vậy?”
Hướng Hoài Chi: “Thật sự không quen biết, lừa cậu làm gì?”
Lộ Hàng nghi ngờ nhìn anh.
Hướng Hoài Chi: “… Ở bản đồ dã ngoại gặp qua một lần, cô ấy đoạt đạo tặc của tớ.”
Lộ Hàng kinh ngạc: “Trên thế giới này còn có người có thể đoạt quái của cậu à?”
“Lúc ấy tớ đang gọi điện thoại, không có chú ý.” Hướng Hoài Chi do dự, “Hơn nữa lúc trước tớ còn tưởng rằng đây là nam.”
Lộ Hàng: “?”
Hướng Hoài Chi nhìn Tiểu Hồ Tiên đang không ngừng nịnh nọt trong kênh đội ngũ, “Thời này còn có con gái nói chuyện như vậy à?”
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Chiến thần ca ca, mặt của anh nặn thật là đẹp trai quá đi, phải là đôi tay tinh xảo như nào mới có thể đắp nặt ra được nhân vật như vậy chứ!
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Sắp đến vị trí của kho báu rồi! Em căng thẳng quá.
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Có ai không?
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Huhu, lúc ca ca không nói chuyện cũng rất đẹp trai QvQ
Lộ Hàng bật cười ra tiếng: “Tớ cảm thấy… hơi đáng yêu đấy chứ?”
Hướng Hoài Chi mặc kệ hắn.
Biểu tượng bạn bè đột nhiên nhấp nháy, Hướng Hoài Chi tiện tay mở ra.
[Bạn bè] Tiên Manh Manh: Không ngờ anh lại ở trong đội ngũ của ả lừa đảo kia?
[Bạn bè] Tiên Manh Manh: Ha ha, bụng đói ăn quàng?
[Bạn bè] Tiên Manh Manh: Ban nãy cô ta còn đánh rớt trang bị của em, anh có biết hay không?
Hướng Hoài Chi liếc nhìn, trực tiếp đóng khung chat.
Lộ Hàng: “Ầy, cậu tốt xấu gì cũng nên trả lời một câu chứ.”
“Trả lời cái gì, phiền toái.”
Lộ Hàng cũng buồn bực: “Rốt cuộc cô ấy có biết tài khoản của cậu mấy tháng trước không phải do cậu đăng nhập không?”
“Biết.”
Những gì phải nói anh đều đã nói với Tiên Manh Manh.
Nhưng Tiên Manh Manh vẫn cứ không tin, một mực chắc chắn là anh chơi trò ve sầu lột xác, không muốn chịu trách nhiệm, còn thêm mắm dặm muối đăng bài lung tung.
Lộ Hàng còn đang định nói gì đấy, điện thoại đột nhiên vang lên, cậu bèn đi ra ngoài cửa ký túc xá để nghe điện thoại.
“Chiến thần ca ca~” Trong tai nghe truyền đến giọng nói của con gái, Tiểu Điềm Cảnh cẩn thận hỏi, “Anh có ở đấy hay không? Chúng ta đã đến tọa độ của kho báu rồi nha.”
[Đội ngũ] Tâm Hướng Vãng Chi: Ừm.
[Đội ngũ] Tiểu Điềm Cảnh: Em bắt đầu đào đây~
[Đội ngũ] Tâm Hướng Vãng Chi: 1
(1: tương đương với OK, đã biết)
Bởi vì đang tổ đội nên khi Cảnh Hoan bấm vào bản đồ kho báu thì hai nhân vật trong đội ngũ đều xuất hiện một cây cuốc trên tay.
Cảnh Hoan cầm ly nước uống một hớp, trong lòng suy nghĩ làm sao để Tâm Hướng Vãng Chi thêm bạn bè với mình.
Từ đầu Cảnh Hoan đã không hi vọng có thể đào ra thứ tốt, cậu vốn là tay thối tổ truyền ngay cả đánh thần khí cũng có thể đánh ra đồ rác rưởi tuyệt thế.
Phụ ma Linh Châu? Cậu xứng sao?
Tiến độ đào bảo biến mất, Cảnh Hoan còn chưa kịp hoàn hồn, ở trong giao diện trò chơi đột nhiên bắn ra một dòng chữ màu vàng khiến ai nấy đều phải chú ý.
[Một cuốc của bạn đã đào sụp nhà của yêu quái, chọc giận Yêu Vương lánh đời (Lạc Già Sơn 132.72)! Xin bạn lập tức đi phong ấn! Yêu cầu người chơi: Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi. Thời gian giới hạn: 48 tiếng đồng hồ.]
(Số ở trên là tọa độ)
[Hệ thống thông báo: Chuyện lạ động trời! Người chơi Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi ở Lạc Già Sơn trong lúc đào bảo đã vô ý đào sụp phòng của yêu quái, Yêu Vương vì không nhà để về nên đang phá phách ở Lạc Già Sơn 132.72!]
[Hệ thống thông báo khắp các server: Người chơi Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi ở server Kính Hoa Thủy Nguyệt trong lúc làm nhiệm vụ Bản đồ kho báu của đạo tặc đã mở ra được nhiệm vụ ẩn “Cơn giận của Yêu Vương”.]