Cảnh Hoan cực kỳ không thích loại giở trò mờ ám khi đang thi đấu như này. Hồi cấp 3 cũng từng có người cố ý ngáng chân Cao Tự Tường khi đang thi đấu bóng rổ, sau đó cậu và Cao Tự Tường đạp lại đối phương vô số đạp.
Ăn miếng trả miếng, phương pháp này tuy trẻ con nhưng lại dùng được, người nọ sau đó không dám chơi bóng rổ với bọn cậu nữa.
Chung quanh có nhiều người đang nhìn như vậy, gã ta cảm thấy có chút mất mặt, đứng dậy lấy lại danh dự, Hướng Hoài Chi vẫn đứng ở trước người Cảnh Hoan, chắn trước mặt cậu nghiễm nhiên là tư thế che chở.
“Hướng ca, nó rõ ràng phạm quy rồi.” Gã cắn răng, “Chưa nói mấy thứ khác…Ít nhất cũng nên phạt bóng chứ?”
Hướng Hoài Chi ngạo nghễ nhìn gã: “Chiêu đụng người của mày dùng chán rồi bắt đầu học cách giả vờ té ngã à?”
“Giả vờ…” Gã ngẩn người, lập tức giận dữ nói, “Giả vờ ngã cái bíp! Là nó đụng tao!”
“Nhìn thân hình hai người…” Hướng Hoài Chi dừng lại một chút, “Cậu ấy đụng ngã mày?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play