"Muội... Vì sao muội lại ở đây?" Quý Phó lùi lại phía sau Thanh Hòa, thò đầu ra ngoài.

Nghe vậy, Quý An Lộ một tay chống hông, chỉ vào Quý Phó, hừ hừ: "Sao muội không thể? Sư huynh bảo muội tới đây."

"Sư Huynh? Sao có thể!" Quý Phó bĩu môi, trên mặt tràn đầy không thể tin được.

Quý An Lộ ngẩng đầu, hếch cằm nhìn cậu: "Hừ, muội không nói nhầm đâu, sư huynh nhờ muội chăm sóc Chi Chi." Nàng ta duỗi tay ôm lấy vòng eo thon gọn của Mạc Chi Chi, kéo gần khoảng cách hai người, cười tủm tỉm.

Mạc Chi Chi:......

Cô nhớ ra ai rồi.

Đây không phải là An Tiểu Tước, người đã đại chiến trăm hiệp với các giang hồ khác nhau trong giới tu chân đó sao?

"Muội tới chăm sóc à? Cười chết ta rồi, Chi Chi, để ta nói cho cô biết... ừm..." Quý Phó tựa hồ nhìn thấy một chuyện cười lớn, ở bên cạnh bắt đầu luyên thuyên không ngừng. Dư Nhược Tịch bên cạnh  tay mắt lanh lẹ mà bưng kín  miệng cậu lại.

"Này! Quý Phó, đừng tưởng rằng chỉ vì ta gọi huynh là huynh trưởng mà có thể coi thường ta! Huynh chỉ sinh ra sớm hơn có nửa phút thôi..." Quý An Lộ mặt đỏ bừng, cuộn tay áo lên rõ ràng đang tức giận.

Thấy hai người sắp đánh nhau, Mạc Chi Chi giơ tay kéo cô lại, ra hiệu hòa giải: "An Lộ, ta chợt nhớ ra mình cần gì, chúng ta vào phòng nói chuyện” Nói xong  nửa đẩy nửa mang theo Quý An Lộ vào nhà còn liếc nhìn Dược Như Tịch như muốn nói: “Vào nhà uống trà.”

"Ồ! Được." Quý An Lộ liếc nhìn Quý Phó lần cuối rồi đi theo Mạc Chi Chi vào trong.

"Các ngươi thấy không ? Khí chất... của Mạc Chi Chi... cô ấy dường như đã thực sự lên Trúc Cơ rồi?" Khuôn mặt của Thanh Hòa mất đi vẻ kiêu ngạo thường ngày và tràn ngập sự ngạc nhiên.

Hắn vừa rồi không lên tiếng, chỉ im lặng quan sát, không thể tin được người hắn vừa gặp mấy ngày trước đã từ luyện khí hậu kỳ thành Trúc Cơ trong nháy mắt. .

Tốc độ Trúc Cơ này ngay cả trong thế giới tu chân từ xưa đến nay cũng độc nhất vô nhị, chứ đừng nói đến Côn Ngô Tông!

Có lẽ người này đang dùng đan dược?

Tiêu Viễn đồng ý với hắn, gật đầu nói: “Chi Chi đạo hữu thật sự đã lên được Trúc Cơ rồi.” 

Giọng điệu của hắn cũng không thể tin được, “Thiên phú của nàng ấy thật cao.”

Lúc này Quý Phó mới thoát khỏi sự khó chịu khi gặp Quý An Lộ, cậu rời khỏi lưng Thanh Hòa, đi đến trước mặt mọi người: “Mấy ngày nay ở chung với cô ấy, ta thực sự cảm thấy Chi Chi không phải là một người tầm thường,có lẽ cô ấy thực sự xuất thân từ một gia đình giàu có."

Chỉ có Dược Như Tịch từ đầu đến cuối là im lặng, nhớ lại những gì mình đã quan sát mấy ngày nay: “Pháp khí phòng ngự và Hồi Xuân Đan đều là những vật phẩm trị giá hàng trăm nghìn viên linh thạch cao cấp… Có thể thấy được điều đó.” Cái này Mạc đạo hữu quả nhiên có lai lịch phi phàm: “Cho dù bọn họ có là đệ tử của trưởng lão nội môn cũng không thể tùy ý lấy ra.”

“Nhưng hình như hiện tại không có gia tộc tu chân nào họ Mạc trong Ngũ vực?” Thanh Hòa hỏi.

Có năm khu vực trong thế giới tu chân, được chia thành khu vực phía đông, khu vực phía tây, khu vực phía bắc, khu vực phía nam và trung vực. Bốn tông môn lớn do Côn Ngô Tông đứng đầu tập trung ở khu vực phía Nam và trung vực. Miền Trung các gia tộc tu luyện tập trung ở khu vực phía Đông, trong khi khu vực phía Tây là Yêu Tộc, tu sĩ bình thường sẽ không dễ dàng bước vào.

Lãnh thổ phía Bắc là lãnh thổ của Quỷ giới và càng là không thể.

Tiểu Viễn: "Có lẽ..."

"Này, các cậu định đợi ở bên ngoài đến bao lâu nữa?" Thấy bọn họ không vào, Mạc Chi Chi tưởng là ánh mắt biểu đạt không rõ nên đi ra ngoài tìm, nhưng lại nhìn thấy một đám người cau mày, nhăn nhó, dường như đang nói gì đó.

“Xin lỗi đã để Chi Chi đạo hữu phải đợi lâu .” Khuôn mặt tròn trịa đáng yêu của Tiêu Viễn tràn đầy nghi hoặc, hắn cảm giác như bị bắt quả tang nói xấu sau sau lưng khác.

Quý An Lộ sau khi vào nhà được Mạc Chi Chi thuyết phục tâm tình tốt hơn, lúc này cô nàng từ trong nhà bước ra, không thèm nhìn anh trai mình, vẻ mặt vui vẻ nói với Thanh Hòa và những người khác: “Đúng vậy, Thanh Hòa ca ca, sao các anh lại không vào đi?."

Khi Quý Phó đi ngang qua cô, cả hai quay lại nhìn nhau , khịt mũi.

Mọi người tiến vào, mấy tên thiếu niên đều bị bài trí lịch sự tao nhã hấp dẫn, ánh mắt đánh giá khắp nơi. 

Quý Phó, người sinh ra trong gia đình họ Quý, một trong ba gia đình quý tộc lớn, cũng bắt đầu quan tâm đến những đồ trang trí trên bàn, “Này, đây có phải là vũ khí ma thuật phòng thủ cấp cao Khiên trảo được bán đấu giá của Lư thị cách đây ba năm trước không?"

Nghe cậu giới thiệu xong, Mạc Chi Chi nhận ra vật trang trí màu xám này thực ra là một pháp bảo, trong lúc nhất thời, cô không biết có nên khen ngợi tấm lòng rộng lớn của Thẩm Đường hay không, tự nhiên để một người ngoài như cô ở đây , không sợ cô ấy lấy đi à.

"Sư phụ đối xử với sư huynh tốt thật." Thanh Hòa kinh ngạc tặc lưỡi.

Ngay lúc mọi người đang quan sát xung quanh tấm khiên , mặt dây chuyền ngọc bích truyền âm của Quý Phó vang lên, giọng nói trong trẻo của Thẩm Đường từ bên trong truyền ra: “Sư đệ, bốn người mau chóng đến chưởng giáo.” Sau đó truyền tin nhanh chóng bị cắt đứt.

Bốn thiếu niên nhìn nhau, đồng thanh nói: “Hình như là xuống núi để trừ tà.”

Họ không dám trì hoãn, chỉ có thể hoãn lần sau đến uống trà thôi.

Trước khi rời đi, Quý Phó đã nói với người em gái không đáng tin cậy và rắc rối của mình rằng: " Muội an phận và đừng đưa Chi Chi đi loạn ."

Quý An Lộ kiêu ngạo ngoảnh mặt đi, khịt mũi cũng không đáp ứng.

Quý Phó sờ mũi, hướng ánh mắt cáo lỗi nhìn thoáng qua Mạc Chi Chi, "Chi Chi, em gái ta có chút vô kỷ luật, xin hãy kiên nhẫn một chút." Không liên lụy người khác là tốt rồi

Sau khi thân ảnh ngự kiếm đi mất, Quý An Lộ bắt đầu phàn nàn về anh trai mình: "Chi Chi, đừng tin lời huynh ta nói. Bản thân còn không đáng tin cậy, còn nói ta không đáng tin!"

Mạc Chi Chi lắc đầu bất lực. Vẻ mặt giận dữ của cô gái  khiến cô nhớ đến khí chất đuổi người của An Tiểu Tước trong bài đăng. Cô nói đùa: “Đây không phải là lúc để lo lắng cho anh trai cô sao? An Tiểu Tước?”

“Ai lo cho huynh ta chứ?” Quý An Lộ không lập tức phủ nhận, phải một lúc sau anh mới phản ứng được: “Hả? Làm sao cô biết tên trên diễn đàn của tôi là An Tiểu Tước?!”

Quả nhiên, cô nàng không hề biết [Phú bà Chi Chi không dễ lừa] là cô, vì vậy Mạc Chi Chi đành phải lấy mặt dây chuyền ngọc ra để truyền âm, trước mặt cô nàng vào diễn đàn gửi cho cô nàng một tin nhắn.

"A A A! Thì ra cô là Phú bà Chi Chi đó!!" Quý An Lộ rõ ràng có ấn tượng tốt với ID này. Cô nàng chạy tới chỗ Mạc Chi Chi và ôm cô ấy thật chặt.

Mạc Chi Chi suýt nữa tắt thở, đành phải nhẹ nhàng đẩy ra, cười nói: “Không biết còn tưởng rằng cô hận ta đến nỗi muốn bóp chết !”

"Không, ta xin lỗi, ta hơi kích động quá." Quý An Lộ bước sang một bên, gãi đầu ngượng ngùng. Động tác của giống hệt Quý Phó.

"Nhân tiện, vừa rồi cô hỏi ta mua đồ ở đâu đúng không ? Ta sẽ đưa cô xuống núi!" Quý An Lộ lúc này rõ ràng đã gần gũi hơn với Mạc Chi Chi, bước tới nắm tay cô.

Mạc Chi Chi chỉnh lại bộ quần áo xộc xệch của mình, ngẩng đầu nhìn cô: “Xuống núi à?”

“Dưới chân núi có rất nhiều quán ăn, nếu may mắn có thể gặp được một quán tư nhân, có thể tìm được đồ ngon.” Quý An Lộ thì thầm vào tai cô: “Ta thường cùng các sư muội lén xuống núi đi mua sắm,đi chung không Chi Chi?”

“Được.” Quý An Lộ là bạn nữ đầu tiên trong giới tu chân của Mạc Chi Chi, cô sẵn sàng đồng ý, kèm theo một chút mong đợi.

Điểm chung của phụ nữ ngoài việc ăn uống là mua sắm.

Tác giả có lời muốn nói:

Đinh - người bạn thân nhất của bạn đang trực tuyến.

Một nhân vật quan trọng sẽ xuất hiện trong chương tiếp theo. Đoán xem ai nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play