Lăng Kỳ Yến duỗi tay nắm chặt quần áo Ôn Doanh, cố ý cởi áo hắn ra để ngắm.
Hồi trước có lần y đã kéo cổ áo Ôn Doanh xuống rồi cắn lên bả vai hắn một ngụm, nhưng lần đó y uống say, không nhìn kĩ, hôm nay kiểu gì cũng phải xem cho rõ.
Lăng Kỳ Yến vội vàng kéo mở quần áo, do trước giờ đều có người hầu giúp y mặc đồ, nên ngay cả đai lưng y còn không biết tháo thế nào, loay hoay mãi chưa xong, suýt nữa kéo hư nó luôn.
Lăng Kỳ Yến hơi bực mình, mặt mày nhuốm vẻ giận dữ, Ôn Doanh im lặng đè tay y xuống, rồi tự cởi đai lưng và áo ngoài, chỉ chừa lại áo lót bên trong.
Cơ thể nam tính cường tráng rắn chắc kết hợp với cơ bắp hoàn hảo nhanh chóng hiện ra trước mắt Lăng Kỳ Yến. Y vừa nuốt nước bọt trong vô thức vừa duỗi ngón tay chọc thử cánh tay Ôn Doanh, sau đó lướt qua cơ ngực, dời xuống phần bụng, chỗ nào cũng rắn chắc, không dư tí mỡ thừa nào, cũng chẳng tráng kiện quá mức.
Lăng Kỳ Yến nhìn tới nhỏ dãi, y chọc vào người hắn liên hồi, tấm tắc khen: “Không phải ngươi là thư sinh à? Luyện kiểu gì hay vậy? Bản vương cưỡi ngựa hằng ngày cũng không đạt được kết quả giống ngươi.”
Ôn Doanh hờ hững trả lời: “Mỗi ngày học trò đều luyện tập quyền cước nửa canh giờ, vị tướng quân già ẩn cư mà học trò từng kể cho vương gia nghe thấy học trò là hạt giống tốt để luyện võ, nên đã dạy cho học trò khá nhiều kĩ năng võ học giúp cơ thể khỏe mạnh, nếu không phải do học trò quá chuyên tâm vào chuyện thi cử, có lẽ ông ấy sẽ tiến cử học trò đi tòng quân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT