"Thật là nhiều huân chương." Sau khi Lục Nùng nói xong thì nghiêng đầu qua, cô bị tầng dưới cùng chứa đầy huân chương của tủ két sắt hấp dẫn sự chú ý, bắt đầu giống như một người bạn nhỏ đếm đếm thử: "Một cái, hai cái, ba cái..."
Đếm xong thì lùa vào trong lòng mình, không chú ý đến Bùi Tịch An nữa.
Bùi Tịch An đặt tờ giấy ố vàng kia xuống, tiếp tục lật xem túi tài liệu.
Đột nhiên dừng lại.
Là một tấm hình, trong hình là Lục Nùng non nớt, mặc đồng phục y tá, trước ngực cài hoa hồng to dùng để khen ngợi, cười vui vẻ rực rỡ với ống kính.
Bùi Tịch An lật tấm hình ra, phía sau hình dưới cạnh chính là nét chữ của anh, trên đó viết: "Tháng * năm 19** Bùi ghi lại.
Tính toán thời gian, chữ mà Bùi Tịch An lưu lại, là Lục Nùng năm mười sáu tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT