Bùi Tranh đang lái xe từ kính chiếu hậu nhìn thấy một màn này, cũng nhìn Thẩm Ký Minh một cái, hai người đều lựa chọn im lặng ẩn mình.
Chặng đường quá dài, con đường có xu thế ngày càng vững vàng hơn, một đường lắc lư lảo đảo, Lục Nùng không nhịn được cảm thấy buồn ngủ.
Lúc ngủ là lúc con người thả lỏng nhất, khi đó có thể lộ ra một ít chuyện, Lục Nùng buồn ngủ cũng không cảm thấy không được tự nhiên nữa, giống như một chú mèo cọ cọ trong lòng Bùi Tịch An, sau khi tìm được vị trí thích hợp, nhỏ giọng thở ra một tiếng, yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Bùi Tịch An theo bản năng điều chỉnh tư thế ngồi thả lỏng cánh tay để cho Lục Nùng ngủ thoải mái hơn, sau khi làm xong mới phản ứng lại mình đang làm gì, anh thở dài, vén mấy sợi tóc tán loạn của Lục Nùng ra sau tai.
Sắc trời dần tối, cuối cùng xe hơi cũng đi đến chỗ đóng quân của bộ đội trên núi lớn.
Lục Nùng tỉnh lại từ trong giấc mộng, phát hiện trên người đắp áo khoác của Bùi Tịch An, người cũng nằm ở trong lòng Bùi Tịch An, trong lúc nhất thời không phân rõ lúc này là lúc nào, cọ cọ trong lòng Bùi Tịch An, hàm hồ hỏi: "Anh ơi, mấy giờ rồi?"
Bùi Tịch An không nói, mở đôi mắt đang nhắm mắt dưỡng thần ra, cùng Lục Nùng bốn mắt nhìn nhau, hô hấp của hai người gần như hòa quyện vào nhau, Lục Nùng có thể ngửi được mùi nước khử trùng trên người Bùi Tịch An, Bùi Tịch An cũng có thể ngửi được mùa hoa thăm thẳm trên người Lục Nùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT